Cao Lục bị anh cười đến mức run rẩy trong lòng.
Người này coi như là người đàn ông đẹp trai nhất cô từng thấy trong hai mươi chín năm cuộc đời, mỗi tội bề ngoài tuy đẹp nhưng bên trong lại là kẻ âm hiểm khó chơi nhất cô từng gặp.
Thực thảm, một năm này cô làm thế nào mới sống sót được!
Cô không nói gì, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn tịt lại, lặng lẽ gào thét trong lòng.
“Bây giờ cô đã rõ lập trường của mình chưa?”
“Đã rõ.” Cô ngượng ngùng gật đầu.
“Tốt lắm, vậy xin mời phối hợp với chỉ thị của tôi, tôi hy vọng sáng mai có thể thấy bộ dụng cụ kia hoạt động bình thường.” Nam Cung Thần Võ lại nói.
“Sáng mai? Giờ đã sắp mười hai giờ rồi……” Cô vội vàng.
“Cho nên cô không có nhiều thời gian để lãng phí đâu.” Anh nở nụ cười tà ác.
Cao Lục trừng mắt nhìn khuôn mặt tươi cười đáng giận của anh, có cảm giác như lên nhầm thuyền giặc.
Khó trách lúc ấy khi biết được cô muốn vào làm tại tập đoàn sản xuất thuốc Nam Cung, có một số người từng chế nhạo rằng cô coi sói làm bạn, cô còn nghĩ là bọn họ ghen tị xỉa xói mình, bây giờ cô mới hiểu được ý của bọn họ.
Nam Cung Thần Võ chẳng phải nhân vật dễ đối phó, muốn cộng tác với loại người như anh ta một năm, chỉ sợ đến lúc đó tế bào toàn thân cô sớm chết sạch.
Cao Lục chịu đựng hai đêm, hợp lực cùng nhân viên công trình mới sửa xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thu-tue/2338110/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.