🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh nhíu mày, hừ nhẹ: “Niềm vui lớn sao.”



“Cậu đi nghỉ trước đi, đến bữa tối tôi sẽ người mời cậu đến nhà chính dùng cơm.” Lôi Môn nói xong liền lui ra.



Phương Dạ Bạch lạnh lùng nhìn tòa thành lạnh lẽo như băng này, nghĩ:Liệu cái nhà này có bao nhiêu người chờ mong anh lớn lên, trở về đây? ỞĐài Loan năm năm, khi trở về câu đầu tiên ba nói với anh không phải nhớ thương ấm áp, mà là: “Tìm được bí mật của hoàn đồng chưa?”



Đây là cha của anh, điều ông ta quan tâm chỉ có lợi ích của nhà họ Phương chứ không phải là con trai của mình.



Ở nhà họ Phương, không có cái gọi là tình thân.



Càng nghĩ tâm trạng anh càng xuống dốc, quay người lại phát hiện Tiểu Ngũ đang nhìn anh.



Ánh mắt cô hờ hững, bình tĩnh và yên ổn, trong trí nhớ của anh, cô luônnhìn anh như vậy: ung dung, nghiêm túc, không né tránh. Ánh mắt này, từsau khi anh cải tạo cô chưa hề thay đổi.



Thực kỳ diệu, ánh mắt của cô đã cứu vớt chút mất mát của anh.



Anh biết, ít nhất trong lòng cô dù anh bao nhiêu tuổi đi chăng nữa thìanh vẫn chính là anh. Bảy năm biến mất trong mắt người khác, Tiểu Ngũ đã giúp anh nhớ kỹ từng giây từng phút.



Khóe môi anh cong lên, không nhịn được nắm lấy vai cô.



“Đi thôi! Tiểu Ngũ.”



Tiểu Ngũ đang xoay người bỗng hơi khựng lại, suýt nữa ngã, anh lập tức đỡ lấy cô.



“Làm sao vậy?”



Cô cũng không biết mình bị làm sao,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thu-tue/2338064/quyen-3-chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.