Nhưng tay hắn đã bị Phương Dạ Bạch nắm chặt lấy.
“Anh mà còn ra tay một lần nữa thì Tiểu Ngũ sẽ giết anh thật đấy.” Phương Dạ Bạch lạnh lùng cảnh cáo.
“Tao mà bắn chết cô ta thì cô ta sẽ không có cơ hội nữa đâu.” Phương Ngọ Liệt lạnh lùng nói.
“Anh cho là anh giết được cô ấy sao? Cô ấy không quan tâm đến sống chết, trong lý trí của cô ấy, anh sẽ là mục tiêu duy nhất cô ấy cần đối phó.Hơn nữa, cô ấy bắn chuẩn lắm đấy, từ nhắm bắn cho đến khi nổ súng đềuchuẩn. Sau khi não trải qua nâng cấp, cánh tay phải bằng máy kia có tốcđộ nhanh gấp đôi so với người bình thường. Cho dù thuộc hạ của anh lúcnày có đồng thời ra tay, thì viên đạn của cô ấy cũng sẽ ghim vào tim anh trước khi bọn chúng kịp bóp cò.” Phương Dạ Bạch nhìn bốn tên đàn ôngcường tráng đang chĩa súng về phía Tiểu Ngũ, giải thích tỉ mỉ.
Lúc này Phương Ngọ Liệt mới phát hiện, tay phải Tiểu Ngũ đang nắm súng,ngón tay trỏ đã đặt sẵn lên cò súng, nhắm thẳng vào tim hắn. Ánh mắt côlãnh lẽo giống như cái máy đã xác định được con mồi, không có nhiệt độcũng không có vẻ kinh hoảng hay sợ hãi.
Trong lòng hắn khẽ run sợ, con quái vật này rốt cuộc đã được cải tạo đến mức nào?
Phương Dạ Bạch nhìn thấy hắn ta dường như đã hiểu những gì anh nói, mởibuông tay ra, vỗ vỗ lên bả vai Tiểu Ngũ, nói: “Chúng ta đi thôi, TiểuNgũ.”
Tiểu Ngũ thu súng lại, xoay người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thu-tue/2338060/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.