“Cô càng ngày càng trở nên thông minh đấy, Tiểu Ngũ.”
“Đúng vậy.”
Câu trả lời không chút khách khí của cô làm cho anh bật cười, anh khôngnhịn được mà nói: “Nhưng tôi không thích phụ nữ thông minh.”
“Tôi biết.” Cô vừa mặc bộ quần áo vô khuẩn vào vừa nói.
“Cô biết?” Anh cười.
“Nhậm tiểu thư là người đơn thuần nhưng anh lại thích cô ấy, từ đó suyra anh không có thiện cảm với phụ nữ thông minh. Tôi đoán chắc có lẽ làvì Phương phu nhân.” Cô trực tiếp nói ra suy nghĩ của bản thân.
Anh ngây dại.
Những lời này của Tiểu Ngũ rất đúng.
Bởi vì anh có người mẹ quá khôn khéo, cho nên anh không có thiện cảm với phụ nữ quá lõi đời, cũng chính vì vậy nên anh vô cùng say mê một NhậmHiếu Hiên hồn nhiên, lương thiện.
Nhưng anh không biết nên hình dung cảm giác kỳ lạ này như thế nào? Anh lại bị một cô gái một nửa người máy nhìn thấu.
“Yên tâm, tôi sẽ cố gắng kìm chế để không trở nên quá thông minh.” Cô bổ sung thêm một câu, rồi bước ra khỏi phòng vô trùng.
Anh há hốc mồm nhìn bóng lưng của cô, bật cười.
Kiểu nói đùa này cô học ở đây vậy?
Anh mỉm cười, cùng cô đi về phía trung tâm nghiên cứu. Bởi vì đầu đội mũ cho nên không bị bất kì ai nghi ngờ. Cho đến khi hai người bước vàotrung tâm nghiên cứu thì Tiểu Ngũ đột nhiên đưa tay đẩy ngã Phương DạBạch.
Phương Dạ Bạch nhảy lên, nhào về phía cô.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thu-tue/2338058/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.