Em yêu anh……..
Cho nên, anh nhất định phải sống khỏe mạnh, bình an.
Phương Dạ Bạch chậm rãi mở mắt ra, ý thức có chút mơ hồ. Anh không rõ mình đang ở đâu, lại càng không biết mình bị làm sao.
Chỉ có giọng nói trầm nhẹ kiên định này luôn luôn văng vẳng trong đầu anh.
“Anh tỉnh rồi.”
Bên phải vang lên tiếng nói trẻ con quen thuộc, anh quay đầu lại nhìn thấy Nam Cung Thần Võ.
Anh giật mình, tưởng mình đang nằm mơ.
Người chết quả nhiên sẽ xuất hiện trong giấc mơ, nhưng anh cũng không ngờ là sẽ nằm mơ thấy Thần Võ.
“Sao rồi? Tiểu Bạch, hiện giờ anh thấy thế nào?” Một khuôn mặt nhỏ nhắn cũng xuất hiện.
Quả nhiên là mơ …….Ngay cả Hiểu Niên cũng xuất hiện, chẳng lẽ anh thật sự nhớ bọn họ?
Anh nhắm mắt lại, thầm than thở.
“Tiểu Bạch. Anh có khỏe không? Tim còn không thoải mái sao?” Nhậm Hiểu Niên vỗ vỗ mặt anh.
Anh nhíu mày, lại mở mắt ra nhìn cô ấy.
Sao lại như thế này? Ngay cả giác mơ cũng chân thật như vậy, hơn nữa hai đứa nhóc này ngay cả trong mơ cũng muốn đến đây dây dưa với anh, khôngphải mọi chuyện đã kết thúc rồi sao?
Ba quái vật bọn họ, đã sớm không còn tồn tại…….
“Hiểu Niên, cô đừng vội, anh ta chắc còn chưa hoàn hồn. Dù sao cũng thay tim cũng là đại phẫu, cho dù anh ta bất tử cũng cần thời gian để tế bào tái sinh.” Nam Cung Thần Võ đẩy kính mắt, phân tích giống ông cụ non.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-thu-tue/2338039/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.