Lôi Diệt Thiên biết tiểu mèo hoang được hắn cướp về kia cũng khát vọng hắn, chẳng qua là nàng một mực kháng cự sự thật này.
Muốn thì muốn, thích thì thích, cần gì kháng cự?
Giống như hắn, một khắc kia nhìn thấy nàng, dũng khí của nàng cùng quật cường liền khơi dậy hứng thú của hắn, sau hắn phát hiện nàng khả ái cùng thân thể làm người ta mất hồn kia, hắn cũng hưởng hết thân thể mềm mại của nàng, nơi mang đến khoái cảm.
Nàng khơi dậy khát vọng hắn đối với nữ nhân.....
Ánh mắt Lôi Diệt Thiên tràn đầy tình cảm nhìn chăm chú vào Giang Tiểu Mễ đang đi ra phía sau rừng cây, khóe miệng không tự chủ được cong lên một nụ cười vô cùng hạnh phúc.
“Xem ra quả ớt nhỏ này đối với Lão đại huynh thật hợp khẩu vị.” Hỏa Vô Tình bất ngờ ở bên cạnh hắn phun ra câu này nghe có chút chán ghét.
Lôi Diệt Thiên liếc hắn một cái, dùng giọng nói lạnh lẽo cảnh cáo hắn, “Nàng là của ta, đệ đừng đến quá gần nàng.”
Hỏa Vô Tình khẽ mỉm cười, “Lão đại, huynh cũng biết dạ dày không tốt, không ăn được cay. Hơn nữa, ta không thể nào đối với Giang cô nương có ý nghĩ không an phận.” Hắn cũng không phải là sống không nhẫn nhịn được!
“Nếu Lão đại thích, vậy chúng ta chuẩn bị mọi chuyện là đúng rồi.” Hỏa Vô Tình lại bổ túc một câu.
“Chuẩn bị?” Lôi Diệt Thiên nhăn mày, “Đúng rồi, gần đây người trong trại thần thần bí bí, có phải là có chuyện gì gạt ta hay không?”
“Đúng. Là chuyện vui.”
“Chuyện vui?”
“Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-son-dai-vuong-ap-trai-tieu-phu-nhan/85969/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.