Một tháng sau.
Thủy Tàn Tâm đứng ở cửa phòng, nhìn hết thảy bên trong nhà, sầu não bủa vây lấy hắn.
Đến bây giờ hắn vẫn không thể tin được Nguyệt Quang đã rời hắn mà đi. Trong phòng này từng có ký ức hai người yêu nhau ngọt ngào, nhưng bây giờ đã là người đi nhà trống.
Tại sao hắn mới xa nhà một chuyến, liền xảy ra chuyện như vậy? Nữ nhân yêu mến cứ như vậy không thấy, mà hắn thế nào cũng không tin Nguyệt Quang sẽ bỏ lại hắn, cũng chạy trốn với nam nhân khác.
Hắn đã phái người đi tìm, cho dù là lật tung trời đất lên, hắn cũng phải tìm được nàng!
Thủy Tàn Tâm bi thống nhắm mắt lại, trong đầu đều hiện lên một cái nhăn mày một nụ cười của Nguyệt Quang, như thế nào cũng đuổi không đi......
“Tam đương gia! Tìm được rồi!” Một gã nô bộc vội vã chạy tới bẩm báo.
Thủy Tàn Tâm vội vàng xông lên trước túm lấy hắn, “Tìm được người rồi?”
“Tìm được Tiểu Thanh rồi!”
Trong đại sảnh Cuồng Phong trại có một cô gái mặc quần áo lam lũ đứng, trên mặt vẫn còn nước mắt thương tâm, thân thể nho nhỏ không ngừng run rẩy.
“Tiểu Thanh, nàng tự mình rời khỏi sơn trại, chẳng lẽ nàng không biết này phạm vào tội cá nhân sao?” Thủy Tàn Tâm lạnh lùng mở miệng, trên mặt bình tĩnh không chút dao động, bất quá hắn cả người tản mát ra tức giận lạnh lẽo thế nào cũng không che dấu được.
“Ta biết......” Tiểu Thanh ngay cả giọng nói đều run.
“Ta hỏi nàng, Nguyệt Quang cô nương đâu? Nàng không phải là luôn luôn hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-son-dai-vuong-ap-trai-tieu-nha-hoan/87342/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.