Sóng tình tựa như những cơn thủy triều cuồn cuộn dâng cao, tiểu Đào cả người mềm nhũn không còn chút sức lực nào nằm đó.
Lạc Cẩn Du rướn người lên hôn xuống bên cổ cô lần nữa, bàn tay to lớn mà thô ráp vẫn không chịu buông tha mà dày vò cô đến lâng lâng.
Nhìn cô gái bị mình chọc phá đến kiều mị diễm lệ, Lạc Cẩn Du hài lòng cười khẽ một tiếng ghé bên tai cô nói:
"Đào Đào em còn quá non để khiêu khích tôi!"
Ngón tay quấy phá bên trong cô vẫn không ngừng lại, tiểu Đào theo phản xạ khép chặt chân cong người ưm lên một tiếng.
Cả cơ thể trống rỗng đến hoang mang, cô uất ức vươn đôi mắt ngập nước lên án nhìn anh mắng:
"Tên khốn!"
Lạc Cẩn Du bật cười thành tiếng, há miệng cắn nhẹ lấy vành tai cô khiến tiểu Đào nhịn không được mà rùng mình một cái theo đó là một dòng chất lỏng ấm áp tuôn trào.
Lạc Cẩn Du lúc này mới chịu thu tay anh kéo cô dậy để cô ngồi lên người mình, anh nhàn nhã mà tựa lưng ra thành giường.
Tiểu Đào lên đỉnh lần thứ 3 cả người tựa như vũng nước tựa vào lồng ngực anh, Lạc Cẩn Du vuốt ve tấm lưng nhẵn mịn của cô dụ dỗ nói:
"Em sung sướng đủ rồi thì nên tới lượt tôi chứ? Bằng không hôm nay chúng ta làm đến đây thôi."
Tiểu Đào hơi ngẩng đầu tức giận trừng mắt nhìn vẻ mặt đắc ý của anh, Lạc Cẩn Du đưa tay vén lọn tóc dính bên má cô cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077703/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.