Lễ cưới kết thúc Lạc Cẩn Du đưa tiểu Đào quay lại thành Bắc, tiểu Đào chỉ biết trân trân nhìn anh vác vali đồ to đùng về thẳng nhà cô mà không thèm trở về biệt thự của mình lấy một lần.
Ngày đó Lạc Cẩn Du tựa như đại gia cả ngày nằm ườn trên sofa chỉ tay năm ngón sai vặt tiểu Đào.
"Đào Đào, anh khát."
"Đào Đào, anh đói."
"Đào Đào lấy cho anh đĩa trái cây."
"Đào Đào, Đào Đào..."
Tiểu Đào bận bù đầu bù cổ bị anh sai mà xoay mòng như chong chóng, cuối cùng cô cũng nhịn hết nổi chống hai tay bên hông giận đùng đùng mắng.
"Lạc Cẩn Du! Nếu anh bị bại liệt thì nói để em vác anh vứt ra đường luôn!"
Lạc Cẩn Du miệng chóp chép nhai đào tươi mắt lại liếc nhìn trái Đào đang phừng phừng lửa giận trừng mắt nhìn mình kia, anh thích thú cười cợt nhún vai đáp:
"Nếu em vác anh nổi, thì thử một lần cũng vui."
Tiểu Đào tức đến xì khói lỗ tai cô đi đến giành lấy đĩa trái cây trên tay anh thảy lên bàn trà rồi cô trực tiếp nhào tới ngồi đè lên người anh.
"Anh trêu em vui lắm đúng không?"
Cô vừa hỏi tay đã không khách khí véo hai lỗ tai anh, Lạc Cẩn Du đau điếng người anh nhanh như cắt khống chế hai tay cô.
"Em gan nhỉ? Nay dám véo tai anh!"
Tiểu Đào trừng mắt, đáp:
"Em không những véo mà còn cắn anh đấy!"
"Ấy da, đau!"
Dứt lời cô liền há miệng cắn xuống cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-mat-tinh/3077651/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.