Một thiếu niên trên người bận chiếc áo phông tay dài màu đen rộng thùng thình, phía dưới là chiếc quần đùi màu trắng kết hợp với một đôi tất hai màu khác nhau.
Gương mặt thuần túy lưu manh ngỗ ngáo trước đây bây giờ chỉ còn lại là một vẻ đáng yêu câu dẫn.
Lam Sơn trước khi thực hiện cái màn trình diễn táo bạo của mình thì cậu đã thầm cầu nguyện hơn một trăm lần, nước bọt cũng ừng ực khe khẽ phát ra.
Nhắm mắt, chớp mắt, đưa tình xong xuôi, Lam Sơn liền mỉm cười một cách tà ma.
Âm nhạc không có, Lam Sơn liền hát chay.
Lam Sơn đưa hai bàn tay trên trán, tạo thành hình mái nhà rồi vui vẻ hát:
" Chô cô nơ pin han chơ các sịc dơ nấc cô, ơ nấc cô. Cồ sô han u du han cha nần ghì đa rá dô, ờ rá dô...Ộp pa há cô ná ha cồ, cốc ma chu an cha sồ. Sờ rô son ba đác ki dề pép ân na sơ rư ha chô..."
Hai bàn tay nắm lại, động tác mèo nhỏ liền bộc phát hết công suất và Lam Sơn vẫn thản nhiên hát bài hát mà Cốc Khiếu Thiên không hiểu được nghĩa của nó.
" Han nân pa chi ma nu gô quô rê đô nếch cồ, ơ nếch cồ. Tà rân dơ cha rang man đô sệch chì ma nan ních cô, ơ ních cô. Sề ki song gá rắc cơ cồ, khốc da sốc hê chô dồ. Chờ tế na hon cha nế bơ rơ tu chi an kí rồ..."
Vào điệp khúc của bài Gwiyomi, Lam Sơn cảm nhận được tim của mình đang đập thình thịch thật hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-1-troi-gia-gam-nui-non/24123/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.