Sau những ngày cố gắng nhẫn nhịn không đi lại quá nhiều thì Lam Sơn cuối cùng cũng được tháo băng.
Buổi sáng Cốc Khiếu Thiên đưa cậu đến bệnh viện để tháo băng, sau đó cả hai cùng nhau đến một nhà hàng gần đó chỉ để...ăn sáng.
Đối với cái sự xa hoa lãng phí này, Lam Sơn không hề có ý kiến vì hiện tại có rất nhiều món ngon bày biện trên bàn làm cậu lóa cả mắt, chảy cả nước dãi.
Nuốt xuống một ngụm không khí, Lam Sơn cầm đũa, hý hửng gắp ngay một cái sủi cảo nhân hải sản, cái mặt phè phỡn hưởng thụ.
Cốc Khiếu Thiên ngồi phía đối diện đương nhiên chứng kiến được một mảng háo hức của mèo nhỏ, nghĩ gì đó rồi lại gắp vào chén cậu thêm vài miếng sủi cảo nữa, rồi một cái bánh bao.
Y gắp rất nhiệt tình cho người kia, còn mình thì căn bản không ăn quá nhiều. Chủ yếu là bồi bổ sức khỏe cho mèo nhỏ thôi.
Lam Sơn nháy mắt đã thấy chén của mình đầy ắp thức ăn, hai mắt cậu chớp chớp, cũng rất ngoan mà gắp lại cho Cốc Khiếu Thiên một miếng há cảo nhân thịt.
" Ngài ăn nhiều vào đi."
Lam Sơn nói xong lại bỏ vào miệng cái bánh bao vàng nghệ, cắn mạnh một miếng. Cốc Khiếu Thiên nhìn cậu ăn hăng hái như thế, bao tử cũng tự động no luôn mà không cần ăn thêm cái gì nữa.
Sau bữa sáng xa hoa đó, Cốc Khiếu Thiên định đưa Lam Sơn về nhà nhưng vì ở công ty vừa có một việc khẩn cần giải quyết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-1-troi-gia-gam-nui-non/2206485/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.