Sầm!
" Đồ biến thái!!!!"
Tiếng hét vọng ra từ sau cánh cửa của phòng vệ sinh trong khách sạn. Mèo nhỏ khuôn mặt đỏ bừng bừng thống giận, cả người vẫn run lên, bàn tay siết lại chỉ muốn tung cước vào mặt người nào đó.
Quay trở về khoảng thời gian khi nãy vừa kết thúc bữa ăn.
Cốc Khiếu Thiên chỉ gọi chừng mười mấy giây liền tắt điện thoại, khóe môi cong nhẹ lên có vẻ rất thống khoái. Hai ngón tay thanh thoát nâng tách trà lên uống một ngụm.
Trong khi đó, Lam Sơn ngồi bên cạnh chỉ cảm thấy trời đất xoay mòng mòng, cơ thể vừa nóng vừa khó chịu, khiến cho khuôn mặt của cậu đỏ bừng như quả cà chua chín. Không dám động mạnh, mèo nhỏ tội nghiệp ngồi im thin thít, chỉ thầm cầu mong tiểu Lam Sơn đi ngủ lại.
Người đối diện nhìn thấy cậu như vậy liền quan tâm hỏi:
" Lam Sơn à, cậu ổn chứ? Mặt cậu đỏ bừng luôn kìa."
Lúc này ai cũng xoay qua nhìn về phía Lam Sơn làm mèo nhỏ càng ngượng ngùng hơn. Bản thân đã có tật giật mình, cậu vội vàng cởi áo khoác che lên đùi, sau đó cười gượng gạo:
" Không, không sao cả. Tôi chỉ thấy hơi mệt thôi."
" Mệt sao?" Thích Hạ liếc mắt nhìn qua, linh cảm quá nhạy mách bảo anh mèo nhỏ có gì đó lạ lắm, chứ không đơn thuần là mệt.
Tống Dĩ Khang ngồi bên cạnh thì chỉ nghĩ đơn giản khi nãy họ đã đi quá nhiều nên Lam Sơn mới như thế. Cho nên cậu bạn họ Tống tốt bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-liet-1-troi-gia-gam-nui-non/2206469/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.