Lúc gần đến khách sạn, Thẩm Hạo Hi liền bảo Phó Tuyển Trăn thả mình xuống.
Không còn cách nào khác, cậu không muốn để diễn viên trong đoàn phim gặp phải Phó Tuyển Trăn đang cõng cậu.
Thẩm Hạo Hi biết ấn tượng của các diễn viên khác trong đoàn phim đối với mình rất kém, cậu không muốn Phó Tuyển Trăn bởi vì cậu mà bị chê trách.
Sau khi Phó Tuyển Trăn nhìn thấy cửa khách sạn, anh liền đặt cậu xuống dưới.
Mặc dù buổi tối không nóng như ban ngày, thế nhưng phần quần áo chỗ hai người dán vào nhau vẫn không tránh khỏi ướt đẫm mồ hôi.
Đáng lẽ ra không nên để anh cõng, Thẩm Hạo Hi nhìn vết ẩm rõ ràng phía sau lưng Phó Tuyển Trăn và trên áo trước người mình, có chút hối hận.
Hai người sóng vai tiến vào khách sạn.
Mà phía sau bọn họ, Lệ Tuyên và Lâm Văn ra ngoài ăn khuya vừa vặn gặp phải, theo một đường trở về vẫn duy trì trầm mặc: “…”
Một lúc sau, Lệ Tuyên kéo căng khuôn mặt, hỏi: “Hai người bọn họ… quen nhau bao lâu rồi.”
Lâm Văn: “Hình như, đại khái là tối hôm qua?”
Lệ Tuyên: “…”
Mới quen nhau chưa tới một ngày, mà đã cõng rồi?! Hơn nữa bọn họ ở ngoài khách sạn tách ra, rõ ràng là muốn tránh hiềm nghi trước mặt các diễn viên khác trong đoàn phim, vậy tại sao lại không nghĩ đến ở bên ngoài cũng không thể rêu rao như thế?!
Lâm Văn suốt cả quãng đường đều kinh hồn bạt vía, Lệ Tuyên cơ bản là một đường rớt mạng, Lâm Văn chỉ có thể nhìn chằm chằm, vừa sợ Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-cung-anh-de-tham-men/652182/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.