Khi Bạch Lê chạy đến phòng khám, mẹ của Vạn Khang đang khoanh tay ngồi trên ghế, vẻ mặt không vui.
"Dì !"
"Giờ này mới tới? Tôi đã đợi rất lâu rồi!"
Mẹ của Vạn Khang năm nay mới sáu mươi, trước khi nghỉ hưu là giáo viên tiểu học, bà từng là giáo viên đứng lớp, nên cho dù với người quen hay không quen, bà luôn muốn làm vậy, mở miệng là dạy đời người khác, cả giáo sư đại học cũng không lên lớp người khác như bà
Từ khi cuộc hôn nhân của cô và Vạn Khang được lên kế hoạch, mỗi lần Bạch Lê gặp bà mẹ chồng tương lai này đều không vui vì lúc nào cũng bị chỉ trích vài lần, thời gian trôi qua cô càng cảm thấy xấu hổ.
"Dì ơi, bây giờ là giờ làm việc, con vừa xin y tá trưởng nghỉ phép..."
"Ồ! Tôi đã trì hoãn công việc của cô phải không?" Mẹ Vạn Khang nhướng mày, "Không sao đâu, cô cứ để tôi tự giải quyết !"
Nói mỉa mai cũng là một trong những chiêu thức đặc trưng của mẹ Vạn Khang.
Trên mặt tuy rằng lạnh lùng, nhưng nếu Bạch Lê thật dám rời đi, bà sẽ lập tức gọi điện cho con trai mình đến phàn nàn, nước mắt ngắn nước mắt dài tố cáo Bạch Lê, những người không biết thật sự sẽ cho rằng Bạch Lê đã làm gì đó với bà.
Bạch Lê trước đó không biết vấn đề này, nhưng sau đó cô gặp phải trên đường một lần. Bộ phim sắp bắt đầu, Bạch Lê không suy nghĩ nhiều và rời đi... sau khi đã chào hỏi lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3445641/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.