Sau khi hoàn thành huấn luyện hàng ngày, Lục Thiều quay lại văn phòng lấy điện thoại di động.
Ngay khi ngăn kéo được mở ra, cô thấy trên màn hình có tin nhắn.
Nhiễm Ninh "Ở đâu?"
Cô liếc nhìn thời gian ở góc trên bên phải, nhìn thấy ba giờ trước, lập tức quay ngược thời gian.
"Ở đây"
Cô nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu nhưng chưa thấy tin nhắn đáp lại.
Lục Thiều cau mày, lòng bàn tay có chút ẩm ướt, vẻ mặt nghiêm nghị như vừa trúng giải thưởng độc đắc mà quên nhận, sau đó thì hết hạn.
Lại gửi một cái khác "Lúc đó tôi đang tập luyện, vừa mới thấy tin nhắn."
Cô đợi hơn bốn mươi phút, điện thoại lại rung lên, trong khoảng thời gian này cô kiểm tra vô số lần, nếu vẫn không có động tĩnh gì, cô sẽ nghi ngờ sóng điện thoại của mình đã bị chặn.
Nhiễm Ninh: "Ngày mai tôi phải trực, ngày mốt cậu có thời gian không?"
Lục Thiều thay đổi sắc mặt, cô thực sự có thể đòi lại giải độc đắc đã hết hạn nhận.
"Có!"
Cô phấn khích đến mức còn gửi cả dấu chấm than.
Nhiễm Ninh nhìn dấu chấm than trong tin nhắn, im lặng một lúc rồi trả lời.
"Vậy ngày mốt cậu đón tôi lúc bảy giờ nhé."
Lục Thiều cầm điện thoại mạnh đến mức các khớp xương trắng bệch.
"Được"
Nhiễm Ninh không phải là người chủ động, cho dù trước đây yêu nhau, nàng cũng sẽ không bao giờ đưa ra kiến nghị. Lần nào cô cũng suy đoán dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3398196/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.