Tối hôm đó, Lục Thiều nhận được điện thoại của bà nội Diêu Y Y, nói rằng cô bé đã cãi nhau với ba và nhốt mình trong phòng ba ngày không ăn uống.
Sau khi cúp điện thoại, Lục Thiều lập tức lái xe tới.
"Diêu Y Y mở cửa!"
Lục Thiều đập cửa rầm một tiếng, nhưng người bên trong không chịu mở.
"Bà nói hôm nay là một ngày thứ bảy đẹp trời và muốn hai cha con cùng ngồi ăn cơm. Không ngờ họ lại cãi nhau. Ba con bé đã đi công tác nơi khác... Bà phải làm sao đây...?"
Bà nội Diêu đã lớn tuổi, nói được vài lời thì rơi nước mắt.
"Bà ơi, bà có chìa khóa không?"
"Bà không thể tìm thấy."
Lục Thiều liếc nhìn cánh cửa đang đóng, hét lên: "Diêu Y Y, nếu em không mở cửa, chị sẽ phá cửa đó!"
Vẫn không có ai đáp lại.
"Con bé đã ba ngày không ăn uống, liệu có chuyện gì xảy ra không?"
Lục Thiều cau mày nói: "Bà lùi lại đi."
Lục Thiều vừa dứt lời, dùng sức đá vào cánh cửa ba lần, cánh cửa bị nứt ra, cô đá thêm mấy cái nữa, giữa cửa xuất hiện một cái lỗ. Lục Thiều đưa tay vào và mở cửa ra.
"Y Y!"
Bà nội Diêu kêu lên.
Diêu Y Y đang nằm ngất dưới đất, khuôn mặt trắng bệch.
Lục Thiều bế cô lên xe, vội vàng đi đến bệnh viện.
...
Phòng cấp cứu.
Nhiễm Ninh vừa mới giải quyết xong bệnh nhân bị ngộ độ rượu thì nhìn thấy Lục Thiều ôm một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-yeu-em-that-nhieu/3398190/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.