Hoàng Thùy sau khi vạch ra kế hoạch thì bắt tay vào làm ngay. Nàng dọn dẹp phòng ốc sạch sẽ, gạo thịt các thứ đâu vào đấy rất rõ ràng ngăn nắp. Tạo mối quan hệ tốt với hàng xóm rồi nhờ sức lao động khỏe mạnh của họ qua hỗ trợ sửa sang lại nhà cửa để phòng giặc vào nhà, vì mình chỉ là một nàng nương “chân yếu tay mềm”.
Người dân quanh đây đều rất phúc hậu, biết Hoàng Thùy gặp phải hoàn cảnh không tốt nên nhiệt tình giúp đỡ. Sau khi giúp xong còn được tặng một ít thịt và gạo trắng khiến bọn họ ngại ngùng đem qua một ít trứng gà, rau dưa để trả lễ. Dù sao gạo và thịt đều là món ăn quý giá.
Hoàng Thùy mua năm cân thịt, róc hết hơn một cân mỡ để rán lấy dầu, lấy hai cân làm thịt đông, một cân tặng người giúp mình sửa nhà, còn một cân thì nhờ thôn dân giúp đỡ chỉ mình cách làm thịt khô. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng chừng này thịt ăn tiết kiệm cũng được một tháng.
Hoàng Thùy sửa sang xong nhà cửa, cơm gạo dầu muối đều ổn thỏa thì tìm đến nhà của thợ săn có tiếng của thôn.
Nam tử thợ săn này tên là Phan An, cái tên này khiến Hoàng Thùy nhớ đến Phan An trong tiểu thuyết thường nhắc đến mà mỉm cười. Anh ta hơn ba mươi tuổi, có vợ và hai đứa con, nhà cũng có chút của cải. Hoàng Thùy nhờ Phan An dẫn lên núi và dạy mình săn bắn. Phan An nghe vậy thì rất ngạc nhiên, nhưng nhìn thân thể yếu đuối của Hoàng Thùy thì ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-vi-ta-ma-mot-lan-roi-le/29598/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.