Diệp Nghi khóa kỹ cửa phòng xép, quay người lại, thì thấy Diệp Tôngđang mở tủ thuốc: “Quý Thừa, ngồi xuống, để tôi xem vết thương sau lưngchú.”
Quý Thừa ngoan ngoãn ngồi vào chiếc ghế bên cạnh giường, giơ tay mở cúc áo. Lúc làm, có lẽ động đến miệng vết thương, anh nhíu mày,vẻ mặt ẩn nhẫn. Diệp Tông cúi đầu cầm cái kẹp khử trùng: “Em gái, đến hỗ trợ.”
Diệp Nghi xa xa dựa vào vách tường ngắm mây trời, làm bộnhư không nghe thấy. Quý Thừa xấu hổ ho một tiếng: “Không sao đâu, tựtôi làm được rồi.”
Diệp Tông không thèm nâng mắt: “Em gái.”
Diệp Nghi cắn môi một hồi, cuối cùng vẫn đi đến, cúi người hất tay Quý Thừara: “Tránh một bên đi.” Nói xong, nhanh chóng mở cúc áo trước ngực choanh.
Hơi thở Quý Thừa phả vào vành tai cô, hơi thở ấm nóng mang theo vui vẻ: “Cám ơn em.”
Cô tức giận: “Không cần, là anh trai ép.”
Vòm ngực nhanh chóng lộ ra, dưới ánh sáng buông xuống nhuốm màu sáng bóng.Diệp Nghi nhanh chóng đứng lên, quay đầu bỏ đi. Cùng lúc đó, Diệp Tôngđi ra sau lưng Quý Thừa, vạch áo anh ra, để lộ vết thương. Mùi máu tươithoảng thoảng lan tràn, Diệp Nghi dừng bước.
“Rách nhiều quá, phải may lại.” Diệp Tông thản nhiên nói, “Trong phòng không có thuốc gây tê, tôi đi tìm y tá trực đêm để lấy.”
“Đừng.” Quý Thừa lên tiếng ngăn cản, “Chuyện tôi tỉnh lại, tốt nhất nên tiếp tục giữ bí mật một thời gian nữa.”
“Tiếp tục giữ bí mật một thời gian nữa?” Diệp Nghi nổi giận, “Nếu không có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-ve-ben-anh/2208845/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.