Mạch Nha ghé vào giường, máu toàn thân đều đông cứng thành băng. Quý Thừa là có ý gì? Chẳng lẽ anh đã nhìn ra được gì chăng? Không có khả năng, vết sẹo kia cuối cùng cũng được Diệp Tông xóa bỏ thành công, kỹ thuật chỉnh hình gần như hoàn mỹ. Mạch Nha đã tỉ mỉ soi gương, một chút dấu vết cũng không lưu lại, sao anh có thể nhìn ra được?
Cô bấu chặt ra giường, đầu óc trống rỗng, chỉ nghe Quý Thừa khẽ nói: “Cô Mạch, vô cùng xin lỗi cô. Cô cần bồi thường thế nào, có thể nói ra, toàn bộ tôi đều đáp ứng.”
Ngón tay cứng đờ của Mạch Nha chợt thả lỏng. Quý Thừa không phát hiện, lời nói vừa nãy là anh lẩm bẩm với Diệp Nghi, không phải nói với Mạch Nha.
“Ra ngoài cho tôi.” Mạch Nha run rẩy nói, “Tôi phải gọi điện cho vị hôn phu của mình.”
Hai mươi phút sau, Kỳ Yên vội vàng chạy vọt vào: “Xảy ra chuyện gì?”
“Không sao rồi.” Mạch Nha nghiêm nghị đáp: “Đồ đâu?”
Kỳ Yên đưa qua một cái túi: “Thật sự không sao?”
“Thật.” Mạch Nha gật đầu, ra hiệu bảo anh xoay người lại, nhưng không cần ra ngoài.
Kỳ Yên đành phải xoay lưng đi, nhanh chóng suy xét tình huống hiện giờ. Mạch Nha hồi nãy vừa khóc lóc vừa gọi mình là ông xã trong điện thoại, còn bảo anh đem quần áo đến. Khi anh vội vã chạy tới, Quý Thừa ngồi ngay ngắn ở phòng khách, vẻ mặt vô cùng không tốt. Còn Mạch Nha thì ngồi trên giường trong phòng ngủ, quấn chặt chăn, vẻ mặt càng kém hơn. Tình huống này, nói không sao là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-ve-ben-anh/113799/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.