Hàn Tử Tiêu day nhẹ huyệt thái dương của mình. Cái đầu vang lên từng tiếng ong ong đau đớn như có hàng vạn mũi kim đâm khiến mày kiếm không tự chủ được mà nhíu lại. Đôi đồng tử màu lam lờ mờ nhìn hàng ngàn, hàng vạn chữ viết trên bàn.
Anh vung tay hất tất cả nhưng đồ vật trên bàn xuống khiến cho nó đổ vỡ một cách chói tai, khuôn mặt đỏ bừng vì đau đớn, đôi đồng tử co rút lại, mặt mày trắng bệnh không còn giọt máu, đôi môi bị anh cắn bật ra máu.
" Oanh "
Thân thể cao lớn không tự chủ được mà cứ thế ngã xuống, đôi mắt nhắm nghiền, hô hấp dồn dập.
" Cốc... cốc "
" Boss, ngài không sao chứ? "
" Boss, tôi vào đây "
Đập vào mắt Tần Ly là những mảnh vỡ, đồ dùng bị hất tứ tung trên mặt đất, thân thể cao lớn của Boss đang gục xuống bàn làn việc, cái trán còn bị một mảnh sứ vỡ đâm trúng vào. Khuôn mặt không huyết sắc, Tần Ly kinh hoảng chạy đến đỡ Hàn Tử Tiêu, hơi thở dồn dập ấm nóng phả lên bàn tay khiến hắn sợ hãi.
" Duệ nhi... Duệ nhi "
Dù tiếng nói đứt quãng không mạch lạc nhưng Tần Ly vẫn nghe ra tên của An Duệ trong đó. Hắn tức giận nhíu mày: Boss à, cô ta hại ngài không đủ thảm hay sao mà...
" An Duệ, Boss ngã bệnh "
Ngắn ngủn nói một câu, không đợi đầu dây bên kia có phản ứng, hắn khiêng Hàn Tử Tiêu đi, thân thể cao lớn bị đè lên sắp không thở nổi khiến hắn hổn hển
---
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-quay-lung-lai/84000/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.