Nó và hắn vẫn đến trường như mọi ngày, hôm nay trời mưa tầm tã, ở trongchăn quá ấm nên nó cứ ở lì trong đấy hắn kêu cách mấy cũng không chịura, cửa thì lại bị nó khóa trái. Kêu một lúc, hắn mất kiên nhẫn nói vọng vào trong.- Còn 10 phút nữa cổng trường đóng, cô cứ ngủ đi, tôi đi đây.....
Nó ở trong im thinh thích chợt bật dậy, đầu tóc bù xù như con điên, miệng lẩm bẩm.
- 10 phút nữa cổng đóng......
- Áaaaaaaa.......
Sau khi đã nuốt được câu nói, nó mới nhận thức được tình trạng của mình, ba chân bốn cẳng bay thẳng vào nhà vệ sịnh. Nó đánh răng rửa mặt trongvòng 1 nốt nhạc, thay đồng phục trong vòng 1 phút 30 giây, xách cặp chạy nhanh ra ngoài. Ra đến cửa nhà không thấy hắn đâu cả, sau một hồi nhìnngó nó mới nhận ra mình chính thức bị bỏ rơi, ngoài trời vẫn đang mưakhông ngớt.
- Làm sao đây?
Nó đi qua đi lạitrước sân nhà, không biết làm cách nào để đến trường, sau một lúc suysuy nghĩ nghĩ nó đã đưa ra một quyết định kiên cường, mặc thêm chiếc áokhoát vào, đội cái mũ phía sau lên nó chạy ra khỏi nhà trong cơn mưa. Nó vừa chạy khuất hắn mới đi từ trong nhà ra, nhìn cái bóng vừa khuất dạng hắn hơi lo lắng, không phải nó đấy chứ? Thế là hắn chạy lên phòng nóxem thử, trong phòng không có ai, bây giờ hắn mới dám chắc đó là nó.Nhanh chóng lên xe phóng đi, lúc nãy hắn chỉ đùa nên mới nói như vậy chứ đồng hồ bây giờ chỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/2327985/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.