Mặt trời mới vừa ló dạng cả căn nhà đã được dịp ầm ĩ bởi tiếng réo, gọi của nó.- Huy ơi!!! Dậy đi!
- Anh có dậy không??
Vẫn không có động tĩnh, nó lại dùng biện pháp mạnh hơn nó là " đạp cửa" xông vào tận " ổ".
1....2...3....
Một tiếng RẦM vang lên trong căn nhà đang êm ấm và yên ắng, nó xông thẳng vào mà không biết rằng.......
- Áaaaaaaa.....
Sau tiếng hét nó xoay người nhắm tịt mắt lại.
- Đồ biến thái nhà anh! Sao không nói anh đang thay đồ hả?????
Quá phũ mà, lúc nó xông vào thì bắt gặp hắn vừa mặc quần vào và đang kéokhóa quần, trời ơi 17 năm cuộc đời nó chưa bao giờ rơi vào cảnh vừa xấuhổ vừa kì cục như thế này cũng may là hắn đã mặc vào rồi chứ nếukhông.... không thể thưởng tượng thêm được.
Hắn sau khi mặc quần áo xong xui thì nhìn sang cái đứa đang đứng nhắm mắt nhắm mũi đằng kia, chưa thấy ai như nó gọi không mở cửa lại dám đạp cửa xông vào đãvậy còn chửi hắn biến thái nữa chứ! Ai biến thái sự thật đã quá rõ ràngthế kia rồi! Cho tay vào túi quần hắn thong thả bước lại gần nó và ghésát vào tai nó nói một câu.
- Cô quan tâm tới cả vấn đề này sao?
Nói xong hắn ung dung xuống nhà bỏ lại một đứa mặt mài đỏ ửng đang đứngphía sau, nghe hắn nói nó đứng im như trời trồng máu từ từ dồn lên nãovà.... bùng phát.
- PHẠM KHẮC HUY!!!!!!!!!!
Nó quát lớn tên hắn rồi dậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-o-lai-trong-trai-tim-anh/2327975/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.