Gần sáng, ánh nắng mặt trời len lỏi qua khung cửa sổ,cậu chợt nghĩ nếu thời gian có thể ngưng lại để cậu có thể ở bên cạnh người con gái ấy lâu hơn nữa,Thần hơi cựa mình,mắt vẫn nhắm chặt, đưa tay sang bên,Thần giật mình chồm dậy,bên cạnh là chiếc gối ôm được phủ kín. Thì ra tất cả chỉ là kế hoạch của nó,anh vẫn chưa hiểu được nó thực sự đã đi đâu cho đến khi Thần lao đến chiếc áo Vest nằm lăn lốc dưới cuối giường,chiếc thẻ qua cửa đã biến mất tự lúc nào.Vậy mà đêm qua anh đã nghĩ ra cả một kế hoạch hoàn hảo cùng nó bỏ chốn khỏi đây,nhưng tất cả đã không thể dừng lại được nữa rồi...
- em thực sự vẫn muốn trả thù sao?!!- Thần cười đau đớn,khi suy nghĩ ấy chợt hiện lên,anh biết nó sẽ không tha thứ cho anh được nữa...
- ta sai rồi!!! Thật sự sai rồi...- Anh ôm lấy đầu mình hối hận
Âu Thần biết nó đang ở đâu trong khu biệt thự,để vào được căn phòng của Âu Dương Chính,tất nhiên ngoài mã bảo mật bằng hệ thống cho phép nhận diện khuôn mặt,bằng cách nào đó nó đã biết được còn một cách khác chính là thẻ qua cửa mà anh đã tạo ra phòng trường hợp khẩn cẩn nếu giao cho ai đó,thường thì chỉ ba người anh,cha và Phong biết, Thần thực sự đã xem thường khả năng của nó,với việc này nó có thể tự do đi lại,nhưng chắc hẳn nó chỉ rời khỏi đây khoảng một tiếng trước.... và anh biết chắc chắn cha luôn cho người canh gác nghiêm ngặt,khi cứu nó không phải tên Jackson giúp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-o-ben-anh/2578094/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.