Chương trước
Chương sau
Tối hôm đấy Hàn Tử Thiên lại như ngày hôm qua mặt dày mà sang nhà của người thương. Cũng vì có sự cho phép của dì Kim Liên nên anh đã mặt dày lại càng mặt dày thêm.

_ Vậy đây chính là phần thưởng của em sao.

_ Dạ.

Sau khi ăn xong cậu nhóc Ái Bội Sam đem đống phần quà của mình ra khoe với chú hàng xóm này. Hàn Tử Thiên nhìn phần quà của người thương nhiều như vậy thì không khỏi tự hào, anh còn chụp lại mấy tấm ảnh rồi đang lên mạng xã hội nữa cơ.

_ Vậy anh cũng tặng Sam quà nha.

_ ?

_ Tặng cho em một hiệp.

_ >
Ái Bội Sam ngại ngùng đỏ mặt, cậu nhóc thật không hiểu sao anh có thể nói ra những lời đó mà không thấy xấu hổ cơ chứ. Hàn Tử Thiên bên cạnh nhìn người thương ngại ngùng như vậy liền cười phá lên, vậy ra lúc Ái Bội Sam xấu hổ liền không tự chủ được mà đổi xưng hô như vậy sao, cũng dễ thương quá rồi.

_ Đáng yêu quá đi mất.

_ >
Ái Bội Sam xí hổ úp mặt vào lồng ngực đối phương để che đi khuôn mặt đỏ bừng này của mình, Hàn Tử Thiên thấy vậy lại càng tươi cười hơn, anh cứ thế ôm lấy người thương mà tươi cười.

_ Anh có thể làm...

_ Hả?

_ Anh có thể làm nhưng không phải lúc này >


Cậu nhóc đỏ mặt ngại ngùng, thật ra Ái Bội Sam cũng muốn được anh âu yếm lắm nhưng mà do cậu còn phải đi học nên mới không cho anh làm thôi. Hàn Tử Thiên nghe lời này thì vui lắm, vậy là sau này anh có thể âu yếm người thương rồi, vậy là người thương cũng thích việc âu yếm với anh rồi.

_ Sam à anh lên rồi.

_ A...

Hàn Tử Thiên mặt dày mà đưa tay của người thương sờ vào vật kia, tay còn lại thì không ngừng sờ soạng cơ thể cậu nhóc này nữa. Ái Bội Sam đỏ mặt ngại ngùng, cậu nhóc đưa tay đẩy người anh ra, miệng nhỏ không ngừng kêu không muốn.

_ Nhưng mà Sam à anh lên rồi nè. Không lẽ em nỡ để anh phải tắm nước lạnh trong thời tiết lạnh giá như này sao.

_ ....

Ái Bội Sam thật sự bị anh dụ dỗ rồi, cậu nhóc không nỡ thấy Hàn Tử Thiên phải tắm nước lạnh nên cũng nhanh chóng liền gật đầu cho anh làm.

_ Anh... Làm nhẹ thôi, mai Sam còn đi học.

_ Anh hứa sẽ " nhẹ " mà.

Hàn Tử Thiên tươi cười " hứa " với người thương, Ái Bội Sam chỉ nói là làm nhẹ chứ có quy định thời gian là bao nhiêu lâu đâu, mà nếu có không dậy được thì xin nghỉ một buổi là xong, dẫu sao học lực của Ái Bội Sam cũng là học lực suất sắc có thể dễ dàng thi tốt nghiệp nên cũng không cần lo lắng quá.

Hàn Tử Thiên ôm người lên phòng, vừa vào đến cửa phòng thì quần áo trên người Ái Bội Sam đều bị anh bỏ hết ra, cậu nhóc hiện giờ chỉ có thể lấy chăn mà che đi thân thể của mình.

_ Đừng che.

Hàn Tử Thiên bỏ chăn ra một bên, anh đưa mắt nhìn thân thể của người thương, thật đẹp, làn da trắng mịn, vòng eo nhỏ nhắn, đôi chân dài, hai hột đào trắng hồng và tiểu Sam nhỏ nhắn nữa mọi thứ đều rất đẹp.

Hàn Tử Thiên không tắt đèn mà cứ nhìn chằm chẳm như thế khiến cậu nhóc Ái Bội Sam đây không khỏi ngại ngùng, không chịu được nữa cậu nhóc liền chủ động hôn anh luôn, Hàn Tử Thiên mới đầu khá ngạc nhiên nhưng sau đó rất nhanh liền phối hợp với cậu nhóc này.

Anh tham lam đưa lưỡi càng quét bên trong miệng của người thương, một tay đưa xuống bên dưới nới lỏng phần hoa, tay còn lại thì xoa xoa hột đào hồng hồng phía trước.



_ Hic... đau quá.

_ Ngoan, em thả lỏng ra thì sẽ không sao nữa đâu.

Hàn Tử Thiên yêu chiều dỗ dành, Ái Bội Sam cũng rất tin tưởng mà nghe lời anh thả lỏng cơ thể. Nhìn thấy người thương phối hợp như vậy Hàn Tử Thiên rất thuận tiện mà nhét thêm một ngón nữa vào để nới lỏng, anh cúi xuống đưa lưỡi cắn mút lấy hột đào trắng hồng phía trước này, một tay thì dùng để nới lỏng, tay còn lại thì không ngừng xoa nắn tiểu Bội Sam kia.

_ Aa~ lạ... ức... Chỗ kia a...

_ Đây sao.

_ Hức... aah...

Ái Bội Sam đầu óc trống rỗng chỉ có thể nằm đấy mà r.e.n rỉ, Hàn Tử Thiên nghe thấy tiếng kêu của người thương lại càng hưng phấn hơn, anh rút tay ra đưa lấy vậy kia của mình đến gần cúc hoa mà xoa xoa bên ngoài.

_ Sam có muốn anh nhét nó vào không.

_ Ức... aa...

Ái Bội Sam ngoan ngoãn gật đầu, Hàn Tử Thiên thấy cậu nhóc muốn thì lại nói thêm.

_ Vậy em mau nói đi, nói cái em muốn.

_ Hức... Vào... em muốn a.. cái của anh aah~...

_ Đm.

Hàn Tử Thiên nghe lời này của người thương thì thật sự không chịu được rồi, anh ngay lập tức đâm hết vào luôn, Ái Bội Sam bị đâm vào hết như vậy bản thân đã lại xuất ra rồi. Bên trong không ngừng được vật kia khám phá, vật kia gân guốc cứ thế mà tiến sâu vào bên trong để tham quan, Hàn Tử Thiên làm rất nhanh tốc độ hoàn toàn không có dấu hiệu chậm lại. Ái Bội Sam không theo kịp được tốc độ này cậu nhóc chỉ có thể mở miệng mà a a a a a a... đến cả thở còn thấy khó.

Hàn Tử Thiên muốn âu yếm người thương lâu hơn nhưng Ái Bội Sam luôn miệng nói ngày mai phải đi trường vậy nên anh chỉ làm hai tiếng là dừng, làm xong còn ôm người đi vệ sinh cá nhân rồi mới đi ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.