Chương trước
Chương sau
Tập đoàn Hàn Thị hiện giờ chính là tràn đầy cuộc thảo luận về tin tức hẹn hò của vị giám đốc đại nhân Hàn Tử Thiên và cậu nhóc học sinh Ái Bội Sam nha.

/Cạch/ _ Sếp.

Thư ký Lâm khi vừa thấy vị giám đốc đại nhân của mình mở bước vào liền chạy đến tiếp đón, miệng không ngừng hỏi han thắc mắc.

_ Sếp à ngài thật sự công khai sao.

_ Sếp à ngài nghiêm túc với cậu Ái sao.

_ Sếp à bây giờ tin tức của ngài và cậu Ái chính là đang ở top tìm kiếm đấy.

_ Sếp à...

_ Sếp à...

Thư ký Lâm miệng không ngừng nói, Hàn Tử Thiên thấy vậy cũng im lặng rồi ném cho một sấp hồ sơ.

_ Cút.

Hàn Tử Thiên trầm giọng ra lệnh, Thư ký Lâm thấy không ổn lập tức ngoan ngoãn " Vâng " một lời sau đó co chân bỏ chạy.

Cánh cửa đóng lại nhưng ngay sau đó nó lại được mở ra bởi một người con gái, không ai khác chính là Châu Ngọc Kỳ.

_ Anh, sao chưa gì đã công khai rồi.

_ .... Ý kiến.

Hàn Tử Thiên liếc mắt nhìn cô, Châu Ngọc Kỳ thấy vậy nhanh chóng lắc đầu rồi mở lời biện minh.

_ Không có, chỉ là thấy Ái Bội Sam còn nhỏ quá, bây giờ còn đang trong giai đoạn sắp sửa ôn thi tốt nghiệp mà phải tránh đám phóng viên thì có phần hơi quá.

_ Chuyện này không cần em phải lo.

Cô nàng nghe xong lời này cũng chỉ gật gù coi như đã hiểu, liền muốn mở miệng nói tiếp nhưng ngay sau đó cánh cửa phòng làm việc lại mở ra, sau đó là hai người bước vào.

_ Anh giỏi lắm, chưa ra mắt mà đã công khai với truyền thông như vậy rồi.

Người lên tiếng không ai khác chỉ là vị phụ huynh đại nhân, mẹ của anh _ Mễ Tuyết, theo sau là người ba _ Hàn Tử Kiện.



_ Mẹ, ba.

_ 7 năm không về nhà thế mà vẫn còn nhớ đến hai lão già này sao.

Ba Hàn lên tiếng nói, ông ôm lấy người vợ của mình đi đến sofa ngồi sau đó khó chịu đưa mắt nhìn người con trai này.

Hai người Hàn Tử Kiện và Mễ Tuyết tuy đã vào u60 nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp khi còn trẻ, sức khỏe vẫn rất tốt, vẫn tràn đầy sức sống như khi còn trẻ.

Nhìn thấy hai vị phụ huynh đi vào Hàn Tử Thiên cũng chẳng có chút bất ngờ, anh biết thể nào họ cũng đến nên chẳng mấy để tâm.

_ Bác trai, bác gái.

Châu Ngọc Kỳ tươi cười lên tiếng chào, hai vị phụ huynh thấy vậy thì cũng vẫy tay kêu cô nàng đến ngồi cùng.

_ Aigu đứa nhỏ này sao lại gầy đi rồi, bộ không ăn uống đầy đủ sao.

Mễ Tuyết quan sát người cháu này của mình, Châu Ngọc Kỳ thấy vậy cũng chỉ cười cười cho qua.

_ Ba và mẹ đến đây làm gì.

Hàn Tử Thiên rời chỗ làm việc đi đến ngồi đối diện ba người, thấy người con trai của mình đã chịu xuống ngồi Hàn Tử Kiện liền lên tiếng.

_ Đến đưa mày vào tù, thằng bé mới có 17 tuổi mà mày đã dụ dỗ người ta rồi.

Hàn Tử Thiên khó hiểu nhìn ông ba này của mình, anh còn cứ tưởng ông sẽ kịch liệt phản đối cơ chứ ai nào ngờ đâu lại dễ dàng chấp nhận như vậy.

_ Khụ... Thiên à chuyện con yêu người đồng giới bọn ta không cấm, chỉ là ta căn bản cũng muốn có người nối dõi.

Mễ Tuyết nhẹ nhàng lên tiếng, thật ra thì bà cũng chẳng có cấm cản hay kì thị gì đâu, nhưng bản thân là ngươi phụ nữ của gia đình, làm vợ, làm mẹ, thì Mễ Tuyết cũng muốn thêm một chức nữa là làm bà.

Nghe thấy câu này Hàn Tử Thiên sắc mặt bỗng xấu đi, hai tay anh nắm chặt lại nhưng sau đấy liền nói một câu khiến ông ba Hàn Tử Kiện chỉ muốn ném thằng con trai này đi luôn.

_ Mẹ đẻ thêm đứa nữa đi.

_ Thằng điên.

Hàn Tử Kiện nhìn người con trai cưng của mình bằng ánh mắt ghét bỏ, rốt cuộc trong đầu của Hàn Tử Thiên là đang chứa cái gì vậy cơ chứ.

Mễ Tuyết nghe xong lời này cũng chỉ biết im lặng, khuôn mặt còn có phần hơi ửng đỏ kia kìa.

_ Chậc chậc... Anh chính là yêu quá hoá ngu rồi.



Châu Ngọc Kỳ ánh mắt cá chết nhìn vị anh trai kính yêu này, hai vị phụ huynh ngay sau đó cũng gật gù theo câu nói của người cháu này.

_ ..... Sam có thể sinh con.... Em ấy có khả năng này.

Hàn Tử Thiên sau khi nói xong lời này tâm trạng bỗng dưng xấu đi, khuôn mặt của anh liền trở nên khó coi, tay vô thức nắm chặt lại. Hai vị phụ huynh cũng như Châu Ngọc Kỳ sau khi nghe xong liền bất ngờ không thôi.

_ Con nói thật sao...

Mễ Tuyết ngạc nhiên nhìn người con trai của mình, sau khi thấy anh gật đầu bản thân không hiểu tại sao lại trở nên nhẹ nhõm như vừa trút được một gánh nặng nào đó.

_ Quái lạ, không phải Ái Bội Sam là nam nhân sao, sao lại có khả năng đấy được.

Châu Ngọc Kỳ cũng không tin được mà lên tiếng, mặc dù đã chứng kiến nhiều cảnh cặp đôi là nam x nam nhưng cô vẫn như từng gặp trường hợp như này.

_ Sam là một thí nghiệm, thí nghiệm của một tổ chức bất hợp pháp.

Hàn Tử Thiên gằn giọng nói ra từng chữ, anh hiện giờ ngoài sự tức giận thì cũng vẫn là tức giận. Hai vị phụ huynh và Châu Ngọc Kỳ nghe xong liền chết lặng.

_ Không thể nào.

Châu Ngọc Kỳ kinh ngạc nhìn Hàn Tử Thiên, hai vị phụ huynh cũng chẳng khác gì họ đều khó hiểu mà nhìn anh.

_ Là thí nghiệm " Sinh Sản Nam "

_ Cái tổ chức kia sao.

Thí nghiệm " Sinh Sản Nam " chỉ cần nghe những từ này thôi ngay tức thì bọn họ liền hiểu ra.

Thời gian trước cuộc thí nghiệm này đã làm trấn động khắp cả nước, khi cảnh sát tiến hành giải cứu những người bị đem về làm vật thí nghiệm thì ai nấy hầu như đều rơi vào tình trạng thực vật, cơ thể bọn họ đều gầy gò ốm yếu y như da bọc xương, thậm chí còn có người không chịu được mà đã bỏ mạng.

_ Tội nghiệp thằng bé.

_ Vậy.... Người chấp nhận em ấy chứ.

Hàn Tử Thiên nhìn hai người với ánh mắt kiên định, anh không dám chắc câu trả lời là đồng ý hay không nhưng dù thế nào Hàn Tử Thiên cũng sẽ mãi bên cạnh Ái Bội Sam.

_ Chấp nhận... Thằng bé đã chịu quá nhiều thiệt thòi rồi, hãy bù đắp cho thằng bé.

Mễ Tuyết không ngừng rơi nước mắt, bà không dám tưởng tượng cảnh mà Ái Bội Sam đã chịu đựng nữa, chắc chắn là rất kinh khủng rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.