Vốn dĩ Vân Kiều đã muốn trả lại cho ả ta một cú, nhưng nghe được giọng nói này, cô giật mình nghĩ đến một người.
"Giáo sư Thẩm."
Cái gì, cô ta gọi giáo sư Thẩm sao? Vân Kiều nhìn lại, đúng là Thẩm Xuyên. Anh ta không phải chỉ là một bác sĩ bình thường thôi sao, còn được gọi là giáo sư, thấy cách là cô ta gọi đã thấy hết mười phần kính trọng rồi.
"Thẩm Xuyên, anh..."
Thẩm Xuyên nhìn thấy bộ dạng thảm hại này của cô, chắc cũng đã đoán ra được chuyện gì.
"Mặt em đỏ cả lên rồi, mau vào phòng y tế nghỉ đi."
Thẩm Xuyên lườm ả đó một cái rồi vội vã đưa Vân Kiều đi.
Tại phòng y tế
"Nói anh nghe đã xảy ra chuyện gì?"
Thẩm Xuyên dịu dàng bôi thuốc cho cô.
"Hôm nay xe buýt có vấn đề, em muộn giờ nhập học nên bị cô ta gây khó dễ."
Nhắc đến cô lại càng thấy tức. Nếu không trả lại cái tát này thì đúng là không nuốt trôi.
"Để anh xử lí. Còn hồ sơ cứ để lại đây."
"Khoan đã, tôi còn chưa hỏi vì sao anh lại có mặt ở đây?"
Suýt nữa thì Vân Kiều đã quên vấn đề chính cần hỏi. Xử lí ở đây là gì? Chẳng lẽ anh ta có thể đòi lại công bằng cho cô sao.
"Quên giới thiệu với em, ngoài là bác sĩ anh còn là giảng viên tại đây. Ngôi trường này được nhận tài trợ của Thẩm Gia."
Thẩm Xuyên nhướng mày, khẽ cười.
Vân Kiều tròn xoe mắt nhìn anh, hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970982/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.