Vì để hạn chế tối đa việc Vân Kiều sẽ tiếp xúc với các trang báo mạng mà biết được chuyện của Đình Nhậm, họ đã không mua cho cô điện thoại di động mới, việc liên lạc chỉ thông qua điện thoại bàn, hơn nữa ti vi cũng chỉ kết nối được với các đài về phim ảnh, chương trình gameshow chứ không hề có bản tin thời sự nào.
Tuy nhiên lại có một sơ suất, đó chính là cả hai anh chàng này lại không dặn dò cô người làm mới đến. Bây giờ chẳng phải đã quá muộn rồi sao?
Suốt cả đêm Vân Kiều trằn trọc mãi không thể ngủ được. Cô cứ nhấc điện thoại lên, bấm một dãy số nhưng rồi lại gác máy. Thật ra cô đã muốn gọi cho Thẩm Xuyên để hỏi sự thật về việc này. Vì sao họ lại giấu và không cho cô tiếp xúc với mạng internet chứ? Chẳng lẽ cô đang bị giam lỏng?
Trùm kín người trong chăn, Vân Kiều không ngừng suy nghĩ đến những trường hợp xấu có thể xảy ra. Cô không hề muốn nghi ngờ hai người họ. Nhưng cô bắt đầu nghĩ đến những kí ức mơ hồ của mình. Nhưng càng cố gắng lại chẳng nhớ được gì. Cô quyết định ngày mai nếu Thẩm Xuyên đến, cô phải lấy hết can đảm mà hỏi ra sự thật này.
Sáng hôm sau, tại nhà Đình Vãn.
Lâm Tiểu Yến dậy từ rất sớm để chuẩn bị đồ đạc và một ít thức ăn, vì cô thừa biết Đình Vãn ăn rất ít nhưng sẽ chia thành nhiều bữa nhỏ, vì vậy cô không muốn anh bị đói.
Mặc chiếc váy nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-noi-em-dong-y/2970940/chuong-34.html