Đài Bắc, văn phòng luật sư.
"Ương Nại, cô đã về rồi." Mạnh Chân vừa thấy được cô liền cười "Cô phơi nắng thật tốt."
Ô.
Sau đó thứ hai là Giai Dư, như thường lệ kêu hậu, nói một câu, " Tia tửngoại ở Bạch Lưu rất mạnh đó." Lại một đòn nghiêm trọng đối với ƯơngNại.
Minh Quyên, Uyển Kỳ, Lili. . . . . . Nói với cô không giống, nhưng nhất định sẽ có một câu, "Đen quá, cô phơi nắng nhiều vậy sao? ."
Đen cũng không phải là cô nguyện ý, ai kêu nơi đó mặt trời rất lớn, sau đócô và Viên Hi Hành ở trên đảo lúc ẩn lúc hiện, chỉ có thể phòng cháynắng, rám đen cũng là chuyện bình thường.
Người cuối cùng là Lý Lại Nhu, "Cô nên bắt đầu thoa kem dưỡng trắng rồi."
Ương Nại nhóm miệng cười một tiếng.
“Cười quỷ dị như vậy?" Lý Lại Nhu không hiểu nhìn cô, "Trên mặt tôi có gì sao?"
"Không có gì."
Nàng vừa vào văn phòng, Lý Lại Nhu đã nói cô rất quen mặt, cô chỉ cho rằngkhuôn mặt mình rất đại chúng, không nghĩ tới họ đúng là đã gặp mặt, tính toán thời gian, cũng là 5, 6 năm trước, cô còn có ấn tượng, thật là lợi hại.
Mặc dù Ương Nại giải trừ nghi ngờ, cũng không thể nói choLý Lại Nhu, ngộ nhỡ cô ấy biết mình đã tận mắt thấy Viên Hi Hành cựtuyệt cô, sợ rằng quan hệ đồng nghiệp giữa bọn họ sẽ trở nên rất lúngtúng.
"Nhiều ngày không tới làm còn ngẩn người như vậy a." Lý Lại Nhu chỉ vào đống đồ trước mặt, "Xem cái đó, viết cái này, tài liệu bêncạnh chờ Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nho-anh-yeu-em/58575/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.