Cảnh chiều tà như tấm màn mờ che phủ mặt đất, Giản Dao đứng trước cửa sổ, ngước nhìn tòa nhà văn phòng cục cảnh sát đèn đóm sáng trưng.
Sau khi cục trưởng đi vào ngôi biệt thự, cảnh sát bảo những người khác ra về. Giản Dao cũng quay về nhà mình.
Giản Huyên từ thư phòng đi ra, cầm một quyển vở rất đẹp đưa đến trước mặt chị gái: “Em muốn chữ ký của Đại Thần.”
Giản Dao quay đầu liếc em gái một cái: “Có cần thiết không?” Hôm qua Giản Huyên vẫn còn gọi Bạc Cận Ngôn là “yêu nhân”.
Giản Huyên kiên định gật đầu: “Tất nhiên cần! Em là fans ruột của phim truyền hình Mỹ “Tâm lý tội phạm”. Bây giờ có một chuyên gia sờ sờ ở ngay bên cạnh em, sao em có thể bỏ qua.” (Fans: khán giả hâm mộ)
(“Tâm lý tội phạm” là TV series nhiều kỳ “Criminal Minds” được khán giả Trung Quốc yêu thích)
Giản Dao không để ý đến ánh mắt mong chờ của em gái, cô lại quay đầu ra cửa sổ: “Chị sẽ không đi xin chữ ký của anh ta.”
“Hả?” Giản Huyên rất bất ngờ, bắt gặp thần sắc có vẻ cố chấp của chị gái, cô buột miệng hỏi: “Chị, chị đang khó chịu gì thế?”
Giản Dao hơi ngẩn người, quay sang nhìn em gái bằng ánh mắt kỳ lạ: “Chị khó chịu ư? Tất nhiên không phải. Em có biết nếu chị đi tìm anh ta xin chữ ký, anh ta sẽ nói thế nào không?”
“Nói thế nào?”
Giản Dao ngẫm nghĩ, mô phỏng giọng điệu tự cao tự đại của Bạc Cận Ngôn, cô nói chậm rãi: “Nếu mỗi người xin chữ ký của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nham-mat-khi-anh-den/206463/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.