Cùng lúc đó, cảnh sát bất ngờ tiến vào gần đó, giữa tiểu khu Giai Mỹ Danh Uyển, nhà Trần Cẩn.
Nhưng lúc này Trần Cẩn không có ở nhà.
Bạc Cận Ngôn đứng giữa phòng khách, nghe An Nham miêu tả tình hình căn hộ. An Nham miêu tả rất ẩu, khác hoàn toàn với sự giải thích và quan sát cẩn thận của Giản Dao, giọng nói cũng không dễ nghe, nhưng đối với Bạc Cận Ngôn mà nói có còn hơn không.
Đây là một căn hộ được trang trí cầu kì. Phong cách Bắc Âu đơn giản, đồ dùng trong nhà toàn thứ tốt, sạch sẽ, trong thư phòng toàn là sách chuyên ngành liên quan đến tài chính kinh tế. Trong tủ là quần áo Trung Tây kết hợp, giày da, ngay cả đồ lót đều được giặt sạch gấp gọn gàng.
Trên đầu giường phòng ngủ có một bức tranh trừu tượng hình con bướm. Nét vẽ lộn xộn diễm lệ, có lẽ là của họa sĩ vô danh.
Có một ngăn tủ khóa lại, cánh sát lục soát ra được dây thừng, thuốc màu, quần áo màu đen, trên quần áo có vết máu. Còn có một chiếc di động, bên trong lưu lại ảnh chụp hiện trường tử vong của Nhiếp Thập Quân và người đàn ông lang thang. Nhiếp Thập Quân chỉ có mười bức ảnh, còn người đàn ông lang thang có lẽ bởi vì đầy đủ thời gian có hơn trăm tấm, góc độ khác nhau.
Đối với phát hiện này, Bạc Cận Ngôn chậm rãi nói với An Nham: “Cậu có phát hiện không, tôi giống như đứng trước mặt hắn, vẽ ra bức tranh về hắn, giống như tận mắt nhìn thấy.”
An Nham: “… Đúng thật.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nham-mat-khi-anh-den-phan-2-am-lan/1265469/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.