Thành phố Tuân không lớn, nhanh chóng đến được trung tâm thương mại Nhiếp Thập Quân thường đi. Giản Dao và Phương Thanh kéo cửa xe ra đi xuống, ngón tay An Nham gõ trên vô lăng: “Anh chờ ở trên xe à?”
Bạc Cận Ngôn: “Ừ.”
Tất cả mọi người xuống xe, trong xe lại im lặng. Bạc Cận Ngôn im lặng ngồi trong chốc lát, cảm thấy ánh mặt trời xuyên qua cửa xe chiếu vào mặt anh, hơi nóng. Trong đầu lại nhớ tới đoạn đối thoại vừa rồi với Giản Dao.
Đó là sự ấm áp khó có thể diễn tả bằng lời. Một năm nay anh dùng sự lạnh lùng và yên tĩnh che đậy kín mình. Không muốn để cho bất cứ ai tới gần, nhưng trong khoảnh khắc đầu tiên gặp lại cô, trong lòng anh đã cuồn cuộn nổi sóng. Anh đã sắp không thể khống chế nổi, muốn ôm cô vào lòng, mãnh liệt hôn. Hóa ra đó là vợ anh, người vợ mà anh đã xa cách một năm không thể ôm ấp.
Anh muốn cô, muốn sự thân mật của cô, muốn sự thông cảm của cô, muốn sự dịu dàng của cô.
Ba người Giản Dao nhanh chóng trở lại. Tuy Nhiếp Thập Quân chỉ tiêu bằng tiền mặt, nhưng cũng chỉ tiêu ở trong trung tâm thương mại, cho nên điều tra được bản ghi chép chi tiêu của cô ta vô cùng dễ dàng.
Phương Thanh cầm hóa đơn được đóng dấu dài trong tay, mở cửa sau ra, ngẩn người.
Bạc Cận Ngôn đã ngồi ở ghế sau.
Bộ dáng kiêu căng mà bình thản, hai tay chống gậy. Cuối cùng Phương Thanh không nhịn nổi bật cười, liếc Giản Dao. Giản Dao nhìn Bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nham-mat-khi-anh-den-phan-2-am-lan/1265463/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.