Chạng vạng gió xuyên qua cửa sổ thổi vào, tiếng nói của cảnh sát ong ong bên tai. Giản Dao cách chiếc bàn nhìn Bạc Cận Ngôn. Nhóm cảnh sát có lẽ đã bàn bạc xong từ lâu, không ai nhìn anh. An Nham đỏ mặt cúi đầu, vẻ mặt Phương Thanh lãnh đạm nhìn thấu tất cả.
Mặt Bạc Cận Ngôn dần đỏ ửng.
Anh ngẩng đầu, nhìn về phía cô và Phương Thanh. Tay đặt lên bàn, từ từ nắm chặt. Sau đó hơi nhấc kính râm trên mặt lên một chút.
Anh không nói câu nào.
Cô cũng không nói, chỉ im lặng ngồi như vậy.
Mới chẳng bao lâu giữa cô và Bạc Cận Ngôn đã không còn gì để nói sao?
“… Nếu không trước tiên chúng ta mời Giản Dao và Phương Thanh nói ý kiến của bọn họ một chút.” Lúc này giọng nói của Thiệu Dũng xen vào.
Giản Dao đáp “Vâng”, cúi đầu nhìn máy tính bảng của mình, trái tim lại như thể nằm trong một cánh đồng hoang vu lạnh băng.
“Chúng tôi có mấy điểm kết luận ban đầu. Thứ nhất, hung thủ đã có kế hoạch giết người từ trước. Người biết được thói quen chạy buổi tối của Nhiếp Thập Quân không nhiều. Hung thủ từng theo dõi quan sát cô ta, hơn nữa lựa chọn thời gian mưu sát vô cùng thích hợp, chọn được địa điểm mưu sát thích hợp nhất trên đường chạy của cô ta. Sau khi đã lập kế hoạch chu đáo, cũng không thấy có nhân chứng. Hơn nữa trước đó hắn đã chuẩn bị xong dây thừng, sơn vẽ, găng tay và những thứ khác. Cho nên hắn không phải là nhất thời kích động giết người, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-nham-mat-khi-anh-den-phan-2-am-lan/1265459/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.