Ninh Thư vẫn đang mơ mơ màng màng ngồi trên ghế sofa nhìn đĩa thức ăn nghĩ: "Khách sạn này chu đáo vậy nhỉ, còn chuẩn bị bữa tối nữa. Cũng vừa hay mình đang đói."
Cô nhanh chống vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo, rồi quay lại bàn thưởng thức món bít tết của khách sạn. Cô tiện tay tắt chế độ máy bay của điện thoại, định sẽ nhắn tin cho Tiểu Kiều biết mình đã tới nơi an toàn.
Điện thoại vừa được khôi phục lại bình thường, thì liên tục có thông báo từ tin nhắn và cuộc gọi, có của Tiểu Kiều: "Chị Thư Thư, chị tới nơi chưa vậy, khi nào tới chị hắn tin lại em nha." Tin nhắn của Tô Doanh: "Cái con bé này tới nơi chưa sao không báo chị biết vậy hả."
Ninh Thư mỉm cười hạnh phúc trả lời lần lượt tin nhắn của hai người: "Em/Chị đáp cánh an toàn rồi nha, đang ăn tối nè, mọi người không cần lo lắng cho em/chị đâu."
Lướt xuống chút nữa thì thấy tin nhắn từ Ngô Kiệt:
"Thư Thư, tay em sao rồi, có uống thuốc đầy đủ không. Anh thật sự xin lỗi em, nhưng em đừng vì anh mà làm tổn thương mình, anh không đáng."
"Thư Thư em ổn không."
"Thư Thư anh đã nói chuyện của mình cho mẹ anh rồi, anh sẽ sắp xếp nói chuyện với ba mẹ em nữa."
"Anh sẽ cố gắng xin sự tha thứ của ba mẹ em."
"Thư Thư, anh xin lỗi."
Ninh Thư thoát ra đoạn chát với Ngô Kiệt, lướt xuống thì thấy tin nhắn nằm trong mục người lạ, cô bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-la-minh-yeu-nhau/3356177/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.