Rất nhanh đã chuẩn bị đến Tết Nguyên Đán, cuộc di dời lớn nhất hàng năm của động vật có vú đã sắp bắt đầu. Tiền Phỉ tự xưng là cao thủ mua đồ trên taobao, thế mà lúc mua vé xe lửa và vé máy bay đã bị thất thủ.
Rất có thể cô sẽ không được về nhà nữa rồi.
Vào thời điểm mấu chốt lại là Lý Diệc Phi đã cứu vớt đời cô. Tiền Phỉ bắt đầu cảm thấy Lý Diệc Phi ngoại trừ việc bên ngoài thích làm vẻ chanh chua, thật ra vẫn có chút tốt bụng đấy. Có vài chuyện bản thân cô không thể làm được, đến tay của tên này lại hoàn thành rất dễ dàng.
Lúc Tiền Phỉ nhận được vé máy bay, đã vui mừng mà quên hết đi tất cả, mở miệng nói: “Lý Diệc Phi, chị quyết định từ nay về sau phải nhìn chú bằng con mắt khác rồi.”
Lý Diệc Phi mặt không đổi hỏi lại: “Nếu không thì cô em thấy anh là người thế nào?”
Tiền Phỉ đã luôn điểm lại những “đặc tính” của anh ở trong lòng nhiều lần, căn bản không cần phải chuẩn bị, mở miệng là có thể nói ra hết được: “Chảnh, làm đỏm, xấu miệng, luôn thích bắt bẻ lại còn ăn lắm, lười biếng kiêu ngạo khó tính sang chảnh....”
Lý Diệc Phi bực mình: “Tưởng cô em mở miệng nói ra lời hay mà cuối cùng lại còn thêm vân vân và vân vân, băng vệ sinh, cô em hãy trả lại vé máy bay cho anh đi, ở trong lòng cô em anh đã là một kẻ như thế, thôi được rồi, anh không cần cô em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-la-minh-song-chung/2902347/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.