Lý Diệc Phi cụp mắt xuống: “Một người rất thú vị.”
Đại Quân híp mắt nhìn anh, cười mờ ám hỏi: “Nam hay nữ vậy?”
Lý Diệc Phi vươn người ra lấy sắc chung (*).
(*)Sắc chung: cốc to/chén/bát dùng để lắc xúc xắc.
“Thắng được tôi, tôi sẽ nói cho cậu biết là nam hay nữ.”
Đêm đó, Đại Quân đã nôn đến tám lần mà không hỏi ra được người thú vị kia là nam hay nữ.
Trước khi gục xuống, cậu không cam lòng túm cổ áo Lý Diệc Phi hỏi: “Là nữ à?!”
Lý Diệc Phi tách tay của cậu ra: “Là nữ, đã được chưa? Mau buông tay ra cho tôi!”
Đại Quân choáng váng lung la lung lay trông rất ngu ngốc chỉ vào anh cười hì hì: “Cậu muốn... chia tay tình yêu nhỏ của mình... quyết định hồng hạnh xuất tường (ý ngoại tình) sao?”
Lý Diệp Phi ghì mặt cậu ta, tát một cái đẩy cậu ta qua một bên, “Xuất tường cái đầu cậu ý! Cô ta còn đàn ông hơn cả cậu đấy! Cậu có thể cứng lên với một người đàn ông sao? Dù sao thì tôi cũng không làm nổi. Bản thiếu gia chỉ thích những cô em xinh tươi căng mọng trắng trẻo dịu dàng mà thôi!”
“Giống như tình yêu nhỏ của cậu phải không?” Vừa hỏi xong còn chưa đợi được câu trả lời, Đại Quân đã vội che miệng chạy đi nôn hết ra.
Lý Diệp Phi cúi đầu nhìn tin nhắn chưa kịp đọc trên điện thoại.
Nữ hán tử(*) kia hỏi anh: “”Anh trai của anh vẫn chưa kết hôn phải không? Hoặc nếu như anh ấy đã bất hạnh mà kết hôn rồi...anh ấy còn có anh em nào chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-la-minh-song-chung/119834/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.