Chuyển ngữ: @motquadao Lâm Trạch và Hứa Nghiên đón con gái đầu lòng vào đúng ngày sinh nhật của Lâm Trạch. Vốn dĩ còn một tuần nữa mới đến ngày dự sinh, Hứa Nghiên còn đùa rằng không biết có phải em bé muốn tổ chức sinh nhật cùng bố nên định chào đời sớm không. Không ngờ lời nói lại thành sự thật. Đêm đó, Hứa Nghiên nằm nghịch điện thoại đặt bánh sinh nhật, nhìn mấy mẫu bánh mà ứa cả nước miếng, cái gì cũng muốn, cái gì cũng thèm ăn. Khó khăn lắm mới chọn được một chiếc bánh hình gấu Pooh ôm hũ mật ong đáng yêu, vừa đặt hàng xong, đang muốn đi vệ sinh rồi chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện mình có máu báo sinh. Cô hoảng loạn gọi Lâm Trạch. Anh gọi điện cho bác sĩ để xác nhận tình hình của cô hiện tại không cần phải gọi cấp cứu, rồi vội vàng lái xe đưa cô đến bệnh viện. Các chỉ số của Hứa Nghiên đều bình thường, bác sĩ khuyên cô nên sinh thường. Làm xong thủ tục nhập viện, hai người bắt đầu chờ đợi. Lúc làm kiểm tra thì Hứa Nghiên thấy đau, nhưng lúc nằm xuống nghỉ cô lại cảm thấy mình vẫn còn khỏe. Cô mất ngủ, bồn chồn, cảm thấy mình vẫn đi lại được nên nói với Lâm Trạch rằng cô muốn đi dạo, mong rằng vận động nhẹ nhàng sẽ giúp cổ t* c*ng mở thuận lợi hơn. Lâm Trạch kéo rèm cửa cho cô ngắm sao trên bầu trời đêm: “Hai giờ sáng mà đòi đi dạo? Anh thấy không ổn lắm đâu.” Hứa Nghiên ôm bụng bầu: “Nhưng em không ngủ được…” Giường bệnh VIP tuy rộng rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-hon-anh-di-tieu-bo-thich-an-banh-trung/5041566/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.