Chuyển ngữ: @motquadao Hứa Nghiên vừa khóc vừa đấm anh mấy cái, Lâm Trạch cứng đờ người chẳng dám nhúc nhích. Hai người vật lộn hơn một tiếng đồng hồ, lãng phí rất nhiều áo mưa của khách sạn nhưng lại chẳng trải nghiệm được chút niềm vui nào đúng nghĩa. Ai mà ngờ được một đêm lãng mạn lại kết thúc một cách lúng túng như thế. Cuối cùng Hứa Nghiên mệt quá ngủ gục trong lòng anh. Lâm Trạch vẫn chưa cam lòng, định tiếp tục nghiên cứu thêm chút nữa nhưng lại làm phiền giấc ngủ của Hứa Nghiên, bị cô vung tay tát cho một cái, đành ngậm ngùi nằm ngửa ở một bên. Thật ra cũng không thể trách anh được. Lâm Trạch vừa hơi nhúc nhích cô đã kêu đau, rõ ràng còn chưa vào trong, vậy mà dưới hai hàng nước mắt của cô, anh đành phải nhẫn nhịn, dỗ dành từng chút một. Chiến trận đầu chưa thắng, mà đến trận sau muốn tái chiến… thì Hứa Nghiên lại không cho nữa. Dù đã đi ngủ rồi nhưng Hứa Nghiên vẫn không yên giấc, cảm thấy cả người khó chịu. Cô chợp mắt không bao lâu thì đột nhiên giật mình tỉnh giấc. Cô vừa động đậy, Lâm Trạch đã mở mắt ra theo. Thật ra anh không ngủ, chỉ đang nằm nhắm mắt tự ngẫm lại thôi. Hứa Nghiên ngơ ngác nhìn anh, nhớ lại chuyện vừa xảy ra thì vừa thẹn vừa giận, đạp vào bắp chân anh một cái. Lâm Trạch bị đạp mà không dám kêu, oan ức xoay người nằm quay lưng lại. Hứa Nghiên nằm thẳng, hai tay đan vào nhau để trên bụng, muốn ngủ tiếp nhưng không tài nào ngủ nổi. Cô bỗng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-hon-anh-di-tieu-bo-thich-an-banh-trung/5041542/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.