Chuyển ngữ: @motquadao Một tuần nghỉ phép của Hứa Nghiên đã kết thúc. Cô cảm thấy bản thân đã hoàn toàn điều chỉnh lại trạng thái, sẵn sàng trở lại làm việc bình thường. Sáng thứ Hai, cô đặc biệt dậy sớm, trang điểm chỉn chu, mặc một chiếc váy vest màu hồng cánh sen thanh lịch rồi bắt taxi đến công ty. Như thường lệ, cô chen chúc vào thang máy giờ cao điểm, gặp đồng nghiệp quen biết thì gật đầu chào hỏi. Không ngờ một đồng nghiệp vốn không thân thiết lắm lại lớn tiếng gọi cô: “Hứa Nghiên! Cậu đến rồi à!” Mọi người trong thang máy đều nhìn về phía cô khiến Hứa Nghiên có phần ngượng ngùng, chỉ cười gượng một tiếng. Khi thang máy đến tầng làm việc, cô bối rối bước ra ngoài, nhưng mới đi được vài bước thì bị đồng nghiệp đó khoác tay kéo lại, nhiệt tình hỏi cô đã ăn sáng chưa, có muốn đi uống cà phê không. Họ đã bước vào đến cửa công ty, cô liên tục chạm mặt những người quen khác. Hứa Nghiên không tiện giằng tay ra, cũng không muốn tán gẫu, trong lòng cô bỗng thấy có chút không thoải mái, không rõ có phải mình nghĩ nhiều quá không. Cô mượn cớ phải đến phòng nhân sự báo cáo kết thúc kỳ nghỉ để thoát ra trước. Trong phòng không có ai, cô ngồi chờ một mình trên ghế sofa. Nhân sự vừa từ phòng đồ uống lấy nước về, thấy Hứa Nghiên thì hơi bất ngờ, cầm cốc nước hỏi: “Cưng ơi, kỳ nghỉ của cậu kết thúc rồi à?” Hứa Nghiên gật đầu: “Ừ, đủ một tuần rồi.” Nhân sự “à à à” mấy tiếng, ngồi xuống bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-hon-anh-di-tieu-bo-thich-an-banh-trung/5041527/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.