-Xem
đủ chưa?_Thiên Long lạnh giọng lên tiếng khiến Gia Hân giật mình
-Xin...Xin
lỗi tôi không cố ý đâu_Gia Hân cúi đầu không dám nhìn Thiên Long trong lòng lo
sợ anh sẽ nổi giận mà đánh cô.
-Vào
đi_Thiên Long ra lệnh
-Hả_Gia
Hân đơ người vì anh không đánh hay chửi cô nhưng sau đó nghe theo lời anh bước
vào.
-Vết
thương sao rồi?_Thiên Long dù không nhìn cô nhưng miệng vẫn hỏi.
Gia
Hân khá sock. Cô không ngờ người lạnh lùng như anh mà lại quan tâm đến cô trong
lòng có chút ngạc nhiên:
-Anh
quan tâm tôi?
-Nếu
ổn thì mang cái này đến phòng hiệu trưởng cho tôi_Thiên Long nói rồi đưa cô một
xấp tài liệu.
-Biết
ngay mà đời nào cái tên máu lạnh này lại chịu quan tâm đến mình_Gia Hân nói nhỏ
đủ để cô nghe nhưng mà không biết Thiên Long đã nghe thấy nên cô cố nặn ra một
nụ cười nhìn anh:
-Ukm
tôi sẽ đi_Sau đó nhận lấy xấp tài liệu rồi quay người bước đi không quên liếc
anh một cái từ phía sau.
Thiên
Long khẽ nhíu mày nhưng sau đó đôi lông mày rậm giãn ra. Anh khá bất ngờ: cô
gái này vừa mới chửi thầm anh sau đó lại quay ra tươi cười nhìn anh và liếc xéo
từ sau lưng anh. Quả thật kiểu người này lần đầu tiên anh thấy.
Gia Hân phải công nhận Thiên Long anh ta rất ư là rảnh: bắt cô mang mấy chồng sách đến trả thư viện sau rồi lại mượn mấy chồng sách mới mang đến phòng hội trưởng bắt cô ngồi đọc bằng một lí do đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giu-trai-tim-anh-that-can-than-em-nhe/2180551/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.