-Ê con nhỏ kia sao mày đến trễ vậy_Hương Mai
lên tiếng khi thấy Gia Hân chạy vào ngó ngang ngó dọc.
-Tao bị thầy quản sinh đuổi vì tội leo tường
để vào trường_Gia Hân nói mặt cúi gằm xuống không dám ngẩng lên nhìn con bạn.
-Trời! Sao mày gan vậy? Rồi mày có bị phạt
không?_Hương Mai chạy tới lo lắng hỏi han
-Không_Gia Hân giờ mới dám ngẩng mặt lên.
-Sao hay quá vậy?_Hương Mai không khỏi ngạc
nhiên vì nghe nói thầy quản sinh ngày xưa là một vận động viên chạy điền kinh
không lẽ nhỏ Gia Hân giỏi hơn ổng.
-Cô đâu rồi?_Gia Hân đánh trống lảng. Công
nhận cô giỏi về mấy trò này ghê, nhỏ Hương Mai cũng không hay gì trả lời:
-À, chắc hôm nay cô có việc gì đó, vào lớp
nãy giờ mà không thấy cô, may cho mày đó, lần sau nhớ đi học sớm hơn đi nghe
chưa_Hương Mai nói, tay đưa ra nhéo má con bạn
-Biết rồi mà...Bỏ tay ra đi,đau quá!_Gia Hân
kéo tay nhỏ Hương Mai ra, xoa xoa cái má của mình. Thật tình không hiểu nỗi từ
sáng tới giờ hết chán rồi đến má bị hành hạ à...
-Rầm!_Âm thanh phát ra khiến cả lớp dồn mắt
về phía cửa lớp
-Xin lỗi cô tới trễ vì hôm nay lớp chúng ta
có bạn mới, cô cần nói chuyện với phụ huynh của em ấy_Cô chủ nhiệm bước vào. Cả
lớp vội vàng về chỗ, đã có những tiếng xì xào bàn tán về chuyện lớp có thành
viên mới.
-Vào đi em_Cô chủ nhiệm quay ra nói với một người đứng ngoài cửa.Một chàng bước vào khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giu-trai-tim-anh-that-can-than-em-nhe/2180538/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.