_____________________________________________
Hắn giật mình! Lùi ra sau!
" Cậu... cậu bình tĩnh..."
Cậu lao vào.
" Không nói gì hết! Ra đây để tôi giải thoát cho anh!"
Hắn bị dồn vào góc.....
" Có gì thì... nói chuyện thâm tình giải quyết, ok?"
Cậu dồn hắn vào góc, bừng bừng khí thế.
" Không!"
Hắn toát mồ hôi, nở nụ cười.
" ... Hình như anh nhớ đ--"
" RẦM!"
Cậu liền dùng nắm đấm cắt ngang lời nói!
Hắn nhanh nhẹn né ra...... Quào! Cú đấm kia giáng lên tường làm tróc hẳn một lớp sơn!!!! Nhìn người cậu ta nhỏ nhắn vậy mà mạnh kinh hồn!
" Tôi bảo cậu bình tĩnh!"
" Không!"
Cậu dơ tay lên tính giáng thêm cú nữa thì.....
Hắn lo cho tính mạng của mình, không kịp suy nghĩ thì cái chân theo bản năng đá cho cậu một cước!
" Á!" - Cậu kêu lên một tiếng, người ngã ngược ra sau.....
Chết! Cậu ta ngã về phía sau!!! Không khéo đập đầu phọt não chết!......... Hắn không muốn mất cậu vậy đâu!
Trúc Du lại một lần nữa không thèm suy nghĩ kéo giật tay cậu lại, ôm cậu trong lòng, để mình thế chỗ.
" TRÚC DU!"
" RẦM RẦM!!!!"
____________________________________________
...... Phê quá.... Ách!... Ấm quá..... mềm quá..... Không lẽ là lên thiên đường rồi sao?.....
Không đúng... có lên thiên đường thì cũng phải là Trúc Du..... hắn ta che cho...!!!
Miên man đến đây cậu liền bừng tỉnh! Hóa ra cậu đang nằm gọn trong lòng hắn!! Cả người cậu đè lên hắn!! Thảo nào ấm với mềm thế!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giu-em-di/2282209/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.