... Trên con đường về nhà 🚦...
Vốn dĩ là cô có xe điện để đi cho tiện nhưng sau vụ tai nạn của cô chiếc xe đã "đi đời" từ lâu nên không mới lạ gì khi cô phải đi bộ một cây số để về nhà...không nhờ được ai vì có ai cùng đường đâu.... " Mệt thân ghê biết vậy sáng ở nhà lâu hơn chút...thì có người đưa đón rồi".
...----------------...
...15 phút sau 🌟...
Đi bộ về đến nhà...
Cả người cô đều tắm mồ hôi, bản thân đã có chút chóng mắt. Sáng trời mát nên đi không sao nhưng buổi trưa thì với cơ thể mền yếu như cô bây giờ thật là một cực hình. Thôi về đến nhà coi như được rồi.
Bước vào trong...cả nhà đang ngồi đó cô chào rồi tính đi lên phòng nhưng mẹ cô đột nhiên lại hỏi
- Nguyệt Y sao sáng không để mẹ lai đi hả vừa mới xuất viện xong thôi mà.
- À..." Mình nên nói gì đây...không quen gì cả".
- Chỉ đi học thôi mà mẹ không sao đâu ạ.
Không phải con về rồi đây sao.
Trở lời một cách tự nhiên hết sức có thể vì đối với cô họ bây giờ như nhũng người xa lạ dù điểm xuất phát của cô là từ thế giới này... linh hồn cô đâu còn ngây thơ như trước từ lâu rồi....có lẽ cô đã quen với việc sống một mình và sống theo bản năng thôi.
Còn mẹ cô sau khi nghe câu trả lời trên mặt liền hiện lên một sự lo lắng vô hình. Rằng con bà có một sự thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699777/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.