...Phía trước khách sạn Prince Gallery Tokyo Kioichi....
.........
........
.......
Màn đêm đã dần phủ lên toàn thành phố...không phải màu đen tối như mực mà là màu huyền diệu của tự nhiên được pha trộn chút cam chút đen một cách tuyệt diệu.
...Trong căn phòng 36009...
Một dáng vẻ tuyệt đẹp đã ngồi lấp bóng trong gian phòng này trên thân khoác lên bộ váy trễ vai màu đen toàn bộ ôm trọn tôn lên vẻ đẹp quý phái.
Cô ngồi trên chiếc ghế sofa đơn một mình thưởng thức vẻ đẹp của cả thành phố từ trên cao. Trên tay không ngừng lắc đi lắc lại ly rượi vang....cứ thế mọi cảnh đẹp nhất của thế gian như từ cái màu sắc trong suốt của ly mà đi vào tầm mắt cô.
Vẻ đẹp ấy đúng là khiến người ta không tiếc lời mà cảm thán một câu:
- Thật đẹp...!
Cảnh đẹp khiến người ta muốn chìm đắm cũng muốn con người ta mất đi lý trí của bản thân.
Ánh sáng từ phía ngoài nhìn phản ánh lại cô khuôn mắt xinh đẹp đó lại đi vào suy tư của bản thân. Mặc người nào đó đang tiến lại gần không gian tĩnh lặng bỗng chốc có những tiếng bất giác làm con tim rộn ràng.
Giọng nói trầm ấm của Hắc Thiên Hàn cất lên trong màn đêm, ghé sát vào cạnh tai cô mà nói...tất nhiên Thất Nguyệt Y vẫn một vẻ ung dung không quá quan tâm đến hành động này của anh:
- Nguyệt Nhi... em đang nghĩ gì vậy!
- ....... Không có gì!....Sao nào anh muốn dẫn tôi đi đâu!
- Được thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699735/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.