...Bên phía Thất Nguyệt Y...
Nhưng điều mà Sawada Tsunayoshi nói khiến cô càng suy nghĩ nhiều thêm... Thật sự ai lại muốn đến nơi làm bản thân khổ đau nhất chứ.
Rời khỏi công ty cô bảo Tiểu Vĩ trở cô đến đến một nơi... Nhà của Akai Shuichi...
Cả chặng đường cô hết cười rồi lại cau mày...Thật khó hiểu...
Xe dừng trước cửa gia tộc Akai... Cô được Tiểu Vĩ mở xửa, bước xuống đúng là bất ngờ hình ảnh bây giờ của cô không phải là bá đạo tổng tài càng không có vẻ lạnh lùng.
Như bao cô gái bình thường khác... Dịu dàng và trong sáng... Giờ mới thấy một điều Thất Nguyệt Y vẫn như trước một vẻ đẹp của gái 18 thanh thuần....
Tiểu Vĩ cúi mình trước cô lần này cô chỉ cười nhẹ nhìn anh một cách dịu dàng nói:
- Vĩ ca... em đã nói rồi ngoài giờ làm việc hai ta cứ bình thương như bao người là được! Anh về trước đi dạo gần đây nhiều việc mà.... không phải nghỉ ngơi chứ!...
Nói rồi cô cũng đi nhanh đến cánh cổng lớn, Tiểu Vĩ giống như cũng nhẹ lòng mà buông đi sự kính cẩn đó nhìn cô dịu dàng:
- Vậy tôi đi trước nha!
- ...(^▽^)...
Xong cô tự nhiên đẩy cánh cửa cao hơn mình 3 mét bằng gỗ sồi đặc đi vào một cách thản nhiên. Người trong nhà thấy cô cũng không có gì ngạc nhiên cúi chào 45°, cung kính đồng thanh nói:
- ミスレディはここにいます...( Tiểu thư cô đến rồi...)
Gật đầu nhẹ trên môi mang theo một nụ cười lễ phép...Rồi lại trực tiếp đi thẳng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699700/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.