Thất Nguyệt Y nhìn một lượt toàn bộ bọn họ xong nhìn về hướng núi bên ngoài cửa sổ...
- Mọi người xuống dưới trước đi...
Lần này không một ai đả động gì chỉ nhìn cô...
Thất Nguyệt Y quay đầu lại nhìn tất cả cô cười xõa, nghiêng đầu sang một bên:
- Em sẽ nói hết mà! Mọi người xuống dưới đi rồi em sẽ nói... nhanh thôi mà!
Lần này tâm trạng của mọi người đã đã dịu xuống. Không nói thêm gì từng người ra khỏi phòng cô...
Cánh cửa phòng dần kép lại..." Cạch "
...ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ...
Vài phút sau cô cũng đã đi xuống dưới tầng bên dưới những người đàn ông đều hướng mắt nhìn cô.
" Cộp..cộp..."
Từng bước đi xuống mang theo tâm trạng nặng nề, ngồi xuống một phía của họ... Không biết nên bắt đầu từ đâu nữa có khi lúc bắt đầu câu chuyện để cho họ biết đã là một sai lầm...
Có lẽ nên nói từ đầu thì hơn!
Thất Nguyệt Y hồi tưởng lại cái quá khứ đã qua đây. Những hồi ức vốn không thật ngược lại thì quá rỗi chân thật...
...Bán đảo Sabody...
Cô nhớ như in dù có chốn chạy ra sao thì đấy cũng chỉnh là sự khơi đầu. Lần đầu xuyên không hay đúng hơn là lần đầu chuyển sinh, cái lạnh bảo bọc cho cô thứ duy nhất cô có thể thấy và cảm nhận đó là những lời gọi...
Giọng nam có giọng nữ cũng có tiếng gọi cô lúc ấy có sự dồn rập có niềm vui và sự phấn khơi...Nhưng cô không thể nào hiểu họ nói gì:(
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699696/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.