Trên đường đi đón con, cô cảm thấy mọi thứ thật không thể tin được. Cô đã trải qua một cuộc sống như thế này suốt sáu năm.
Con đường phủ nhựa đang dần được những ánh nắng cuối cùng trong ngày dịu dàng điểm lên. Như đôi chân nóng bỏng của người phụ nữ xinh đẹp chạy nhảy để tránh cho bằng được cái chạm của chiều tà đang ngả bóng mình trên mặt đường.
Nhìn thời gian đang chầm chậm trôi, bản thân cô ngày một coi trọng những khoảnh khắc nhỏ của mình.
Nhớ lại trước kia cô không thích cảnh chiều tà, vì nó khiến cô không được thoải mái hơn bao giờ hết. Nhưng giờ đây cô lại thấy nó cũng không tệ như mình nghĩ, có buổi chiều tà mới có ngày mai, và điều đó sẽ luôn rất tuyệt khi cô có con mình bên cạnh.
Chỉ cần có Sao Nhỏ cô giống như tiếp thêm sức mạnh không sợ gì hết...
.....
Rất nhanh Thất Nguyệt Y đã đến trước cổng trường. Cánh cổng to lớn đủ để cho hai chiếc xe ô tô đi vào, bên trong rộng rãi và khang trang. Thậm chí, có thể nhìn thấy những biển báo về các khu riêng biệt mà nhà trường đề ra.
Nhìn vào đồng hồ trên điện thoại, Cô thấy mình lại đến muộn. Nhưng trước cổng trường, đã không còn ai. Trực giác trong cô liền mách bảo "có chuyện không hay".
Bóng tối đang dần kéo xuống, cô sau khi hỏi bảo vệ của trường người đó đã nói
" Con của cô về từ lâu rồi!"
Dọc đường cô cũng không thấy Sao Nhỏ, tức tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699627/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.