Thất Nguyệt Y quay sang cầm tay cho Sao Nhỏ uống thuốc lúc quay lại nhìn thấy anh nhìn mình một cái khó hiểu.
Nghĩ anh không thích uống sữa nên bày tỏ thái độ:
- Nhà hết cà phê pha sẵn rồi! Trà thì cũng vừa hết sáng nay nêu anh không thích tôi đổi cho anh cốc nước ấm nhé!
Nói xong không cần anh đáp lại, cô đã đứng dậy quanh người đi vào trong bếp. Giờ đây anh mới thoát ra khỏi ảo tưởng của chính bản thân mình. Nhanh miệng nói để cản cô:
- Không cần đâu! Vậy là được rồi, không sao!
Theo lời anh cô cũng dừng lại, Sao Nhỏ cũng uống và ăn xong hộp sữa chua. Bây giờ cô mới nhớ ra việc chính mà nhìn về phía đồng hồ treo tường.
14 giờ 40 phút…
Theo giờ thì bình thường Sao Nhỏ phải đi học từ gần tiếng trước rồi. Nhưng hôm nay vừa mới vậy…
- Sao Nhỏ! Con về phòng mình chơi một lúc đi khi nào mẹ Giang về thì mẹ gọi con.
Cậu cũng nhanh nhẩu gật gật như đã hiểu ý mẹ mình, rồi nhanh tay chộp lấy cái cặp trên sofa nhanh chân chạy lên phòng mình.
Giờ đây chỉ còn hai người mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau. Không biết Hắc Thiên Hàn có đang suy nghĩ gì không, chỉ thấy trong mắt anh dường như có nhiều điều muốn nói…
Thất Nguyệt Y nhìn anh chẳng được mấy giây nhưng trong lòng cũng chẳng dễ chịu gì. Có lẽ sự im lặng này càng làm hai bên khó chịu hơn.
Hắc Thiên Hàn muốn mở lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-giai-thoat-cho-nhau-di/2699599/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.