Sau hồi lâu, Võ Khánh đã hơi thấm mệt, ông ta đứng thẳng người dậy, ôm Bích Liên xuống khỏi bàn, ấn đầu cô ta xuống, buộc cô ả phải chống hai tay dưới sàn nhà, chổng cao mông lên trên.
"Hôm nay chúng ta sẽ thử qua tất cả các tư thế, con thấy sao hả?" Võ Khánh bóp chặt mông cô ta, tàn nhẫn thúc mạnh hông, cây gậy một đường trơn trượt phóng vào, chạy thẳng tới sát tử cung. Bích Liên hét lên một tiếng thất thanh sau đó im bặt. Cặp mông nảy nở bị bàn tay Võ Khánh nhào nặn liên hồi, rồi đột nhiên ông ta vỗ thật mạnh: "Chó cái, kêu lên đi, sao không kêu nữa?”
Đoán chừng Bích Liên hẳn là vẫn còn quá mức sung sướng mà nói không lên lời, Võ Khánh dùng tay giữ chặt eo cô ta, hông giật liên hồi ra vào. Tiếng kêu bép bép phát ra không ngừng.
“Cha, mẹ nó con rất khoái, sâu nữa đi cha…” Bích Liên hổn hển kêu, cô ta bám tay vào chiếc ghế trước mặt nâng người lên. Từ cơ thể cô ta đang tiết ra một chất dịch nhầy trong veo, chúng như có linh tính trôi dần tìm về những chỗ giao nhau của hai người rồi nhanh chóng biến mất vào cơ thể của người đàn ông.
“Được nhé, cha sẽ dốc hết tinh lực cho con gái.” Võ Khánh điên cuồng cười nói. Cơ thể ông ta tựa như được bơm chất kích thích đột nhiên hăng hái tột độ, cảm giác sung mãn tràn trề làm cho một lão già trở nên sung mãn chẳng khác gì một chàng trai trẻ đang trong giai đoạn cường thịnh nhất.
"A a a...!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933409/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.