Chiếc xe ô tô màu đen do Lâm cầm lái vững vàng đi xuyên qua những tuyến phố đông đúc của thành phố Vũ Ninh những ngày giáp tết chạy ra ngoại thành. Xe chạy chừng ha,i ba tiếng đồng hồ thì dừng trước một tòa biệt thự nguy nga hùng vĩ chẳng khác gì phong cách lâu đài ở châu Âu.
Lúc này Tuấn Kiệt mới gọi Nhật Ly dậy, cô đã nằm trong lòng anh ngủ suốt cả quãng đường dài.
Nhật Ly dụi mắt chớp chớp vài lần, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Ngôi biệt thự to lớn màu xám đen nổi bật giữa một cánh rừng xanh, bốn xung quanh được vây lại bởi bức tường bao vững chắc rất cao. Chỉ nhìn qua thôi, mà Nhật Ly đã có cảm giác như mình vừa bị lạc vào một thời không khác.
Cô quay sang nhìn Tuấn Kiệt, anh mỉm cười hạ cửa kính xuống. Nhật Ly nhìn cánh cổng bằng đồng trơn láng đang dần lùi sang hai bên, sau đó Lâm chậm rãi lái xe vào.
Khung cảnh tòa lâu đài bây giờ mới hiện ra một cách rõ ràng nhất.
Những ô cửa có mái vòm cong chạm trổ tinh xảo, khảm đá xanh dương là thứ đầu tiên thu hút ánh nhìn của Nhật Ly. Tiếp đó là những cây cảnh độc là trang trí phía trước sân, những ngọn núi đá nhấp nhô lộn xộn, còn có cả những hố đất rất sâu… nơi này, lộn xộn, hoàn toàn trái ngược với phong cách kiến trúc trang nhã mà Nhật Ly tưởng tượng về tòa lâu đài.
Cô cảm giác ở đây có thứ gì đó giống với trại huấn luyện hơn…
“Em nghĩ đúng rồi đấy, chỗ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933376/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.