Cao trào trôi qua, Nhật Ly há to miệng thở dốc như con cá mắc cạn đang liên tục ngáp để lấy hơi. Ánh mắt cô ngây ngốc nhìn lên những vết mốc loang nổ của trần nhà, bất động nhìn, không có bất kỳ hành động nào khác.
Cả cơ thể vẫn còn chìm trong sự đê mê cùng những khoái cảm tê dại giống như bị dòng điện di chuyển dọc ngang càn quét qua mọi giác quan, chẳng còn ý nghĩ gì khác ngoài bốn từ [Mẹ nó thống kho.ái.]
Đúng là chất lượng.
Quả nhiên hơn trong mơ rất rất nhiều.
Nhật Ly, cô sẽ chế.t chìm trong bể dụ.c vọ.ng này mất thôi. Thật đấy!
Tuấn Kiệt ngẩng đầu lên, trên gương mặt anh tuấn nhơ nhuốc bám biết bao chất dị.ch nhầy ám muội. Anh nhoài người tới chống tay kẹp lấy bờ vai, lòng bàn tay áp vào giữ chặt hai bên đầu cô, lôi kéo tiêu cự trong mắt Nhật Ly trở lại trên người mình.
Cái miệng vừa mới ăn qua không biết bao nhiêu mật dị.ch dần áp xuống ôn nhu rải những nụ hôn vụn vặt rơi trên gương mặt ửng hồng như say men của người nằm bên dưới; vừa hôn, vừa chăm chú quan sát phản ứng, tựa như muốn khắc sâu bộ dáng lần đầu tiên cao trào của Nhật Ly vào trong tâm trí mình.
Tuấn Kiệt đẩy tay ngồi dậy, đứng ra khỏi giường. Trước ánh mắt có chút ngỡ ngàng của Nhật Ly, anh mỉm cười vội vàng tự cởi đồ của chính mình.
Bắt đầu là áo sơ mi đã bị Nhật Ly vò cho nhăn dúm xộc xệch, tiếp đến là quần âu, cho tới quần tam giác. Rốt cuộc Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933361/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.